Chương 1: Cuộc Sống Nơi Công Sở
Không khí trong phòng họp căng thẳng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ kêu tích tắc. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Thanh Hà, cô gái với ánh mắt kiên định, đứng thẳng trước màn hình lớn, thuyết trình về kế hoạch chiến dịch marketing mới.
"Với chiến lược này, chúng tôi kỳ vọng doanh số quý tới sẽ tăng ít nhất 25%. Toàn bộ dữ liệu đã được phân tích kỹ lưỡng," Thanh Hà kết thúc bài thuyết trình, giọng nói dõng dạc nhưng ánh mắt không khỏi lướt qua khuôn mặt của Kim Dung – trưởng nhóm đầy quyền lực và là người luôn tìm cách hạ bệ cô.
Một thoáng im lặng đáng sợ tràn ngập phòng họp. Thanh Hà cảm thấy mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng khi ánh mắt Kim Dung sắc như dao.
"Thanh Hà, cô nghĩ đây là một kế hoạch khả thi sao?" Kim Dung chậm rãi lên tiếng, đôi môi cong lên đầy mỉa mai.
Cả phòng bắt đầu xì xào, vài người nhìn nhau ngại ngần. Thanh Hà siết chặt hai tay, cố giữ bình tĩnh. "Tôi tin rằng nó khả thi, dựa trên các dữ liệu thực tế đã phân tích."
Kim Dung ném tập tài liệu xuống bàn, tiếng giấy va chạm vang lên lạnh lùng. "Thực tế? Vậy cô giải thích sao về việc ngân sách bị đội lên 10%? Đây là kiểu làm việc thiếu trách nhiệm. Cô định kéo cả nhóm xuống hố à?"
Một cơn sóng chấn động lướt qua căn phòng. Thanh Hà cảm nhận rõ những ánh mắt ác ý và dò xét.
"Cô Kim Dung," giọng nói của Thanh Hà thoáng run nhưng vẫn đầy quyết đoán, "phần ngân sách này tôi đã tính toán dựa trên mức độ ưu tiên cho chiến lược dài hạn. Nếu chị thấy chưa hợp lý, chúng ta có thể điều chỉnh thêm."
Kim Dung bước tới, đôi giày cao gót của cô ta gõ từng tiếng lạnh lùng trên sàn. "Điều chỉnh thêm? Hay là cô đang biện minh cho sự yếu kém của mình?"
Trước khi Thanh Hà kịp phản ứng, một giọng nói trầm lạnh lùng vang lên từ cuối phòng: "Tôi nghĩ đủ rồi."
Tất cả mọi người quay lại. Duy Minh – chàng trai mới gia nhập công ty, con trai Chủ tịch tập đoàn – đứng dậy. Ánh mắt anh sắc lạnh nhưng vẻ ngoài lại toát lên sự điềm tĩnh.
"Cho tôi xem phần ngân sách mà cô Kim Dung cho là 'thiếu trách nhiệm' kia," anh nói, bước tới bàn với phong thái ung dung.
Kim Dung hơi chột dạ, nhưng không còn cách nào khác ngoài đưa tài liệu cho Duy Minh. Anh lật từng trang, đôi mắt nghiêm nghị lướt qua các con số.
Sau vài giây im lặng, Duy Minh đặt tài liệu xuống bàn, quay lại nhìn Kim Dung. "Theo tôi, phần ngân sách này không chỉ hợp lý mà còn rất sáng tạo. Cô Thanh Hà đã tối ưu hóa chi phí mà vẫn đảm bảo hiệu quả dài hạn. Tôi nghĩ chúng ta nên học hỏi cách làm việc của cô ấy thay vì chỉ trích."
Không khí trong phòng họp lập tức thay đổi. Kim Dung sững người, đôi môi mím chặt trong cơn giận dữ.
"Vậy... vậy sao?" Kim Dung cố gượng gạo cười. "Tôi chỉ đang muốn đảm bảo mọi thứ hoàn hảo."
Duy Minh nhướng mày, không đáp. Anh quay sang Thanh Hà, ánh mắt ánh lên vẻ tôn trọng. "Cô làm rất tốt. Đừng để những lời chỉ trích không cần thiết ảnh hưởng đến mình."
Thanh Hà cảm nhận tim mình đập mạnh. Cô khẽ gật đầu, cố che giấu sự xúc động trong lòng.
Khi buổi họp kết thúc, Thanh Hà vừa bước ra khỏi phòng thì bị Kim Dung kéo lại.
"Cô nghĩ mình giỏi lắm sao? Đừng tưởng rằng được anh ta bênh vực thì sẽ qua mặt được tôi. Tôi sẽ khiến cô phải trả giá," Kim Dung thì thầm, ánh mắt đầy độc ác.
Thanh Hà cứng người, nhưng không để bản thân lùi bước. Cô chỉ mỉm cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng đối diện Kim Dung. "Chị Dung, thay vì lo hạ bệ tôi, chị nên tập trung làm tốt công việc của mình hơn."
Kim Dung nghiến răng, đôi mắt lóe lên sự tức giận, nhưng Thanh Hà đã quay lưng bước đi.
Ở một góc xa, Duy Minh nhìn theo bóng dáng Thanh Hà, khóe môi anh khẽ nhếch lên, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm một cách khó hiểu.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.