Chương 41: Lựa Chọn Định Mệnh

Vượt Qua Khoảng Cách

Novel79 22/12/2024 17:47:14

Chương 41: Lựa Chọn Định Mệnh


Thành công của chiến dịch quảng bá không chỉ củng cố vị thế của tập đoàn Dương Thần mà còn khẳng định khả năng lãnh đạo xuất sắc của Dương Thần Hà và sự nhạy bén chiến lược của An Nhiên. Tuy nhiên, cả hai đều hiểu rằng, khi đứng trên đỉnh cao, họ càng phải đối mặt với nhiều áp lực và cám dỗ hơn bao giờ hết.




Một buổi sáng, khi An Nhiên đang tập trung hoàn thiện báo cáo kế hoạch hợp tác với đối tác tại thị trường châu Âu, cô nhận được một email từ một địa chỉ lạ. Nội dung email là một lời mời làm việc từ tập đoàn đối thủ lớn nhất của Dương Thần.


“Chúng tôi đã theo dõi sát sao những đóng góp xuất sắc của cô trong dự án gần đây. Nếu cô sẵn sàng, chúng tôi muốn mời cô đảm nhận vị trí giám đốc chiến lược tại tập đoàn của chúng tôi, với mức lương và chế độ đãi ngộ vượt xa những gì cô đang nhận được hiện tại.”


Cô đọc email, cảm giác vừa bất ngờ vừa khó chịu. Đây không phải là lần đầu tiên cô nhận được lời mời như vậy, nhưng lần này, cách tiếp cận quá trực tiếp của họ khiến cô cảm thấy như mình đang bị đặt vào tình thế phải lựa chọn.


Cô quyết định không trả lời ngay, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng về những tác động mà email này có thể mang lại.




Buổi chiều hôm đó, khi cô đang ở văn phòng, Dương Thần Hà bước vào với một tập tài liệu trên tay.


“An Nhiên, cô có thể dành chút thời gian không? Tôi muốn nói chuyện riêng với cô,” anh nói, ánh mắt nghiêm túc.


Cô gật đầu, cảm thấy lòng mình hơi trĩu nặng khi nhìn thấy biểu cảm của anh.


Khi cả hai bước vào phòng họp riêng, anh đặt tập tài liệu lên bàn và nhìn thẳng vào cô.


“Tôi vừa nhận được thông tin rằng, tập đoàn đối thủ đã gửi lời mời làm việc cho cô. Tôi muốn biết, cô đã suy nghĩ gì về chuyện này?” anh hỏi, giọng nói trầm ấm nhưng mang theo sự cương quyết.


Cô khựng lại, không ngờ rằng anh đã biết. “Giám đốc, em chưa hề nghĩ đến việc rời khỏi đây. Em không có ý định phản bội niềm tin của anh,” cô nói, giọng nói chắc chắn.


Anh khẽ gật đầu, ánh mắt dịu lại. “Tôi tin cô. Nhưng tôi cũng biết rằng, những lời mời như vậy không phải dễ dàng từ chối, nhất là khi chúng đến vào thời điểm nhạy cảm như hiện tại.”


“Đối với em, giá trị của một công việc không chỉ nằm ở lương bổng hay đãi ngộ, mà còn ở những mối quan hệ và niềm tin. Và em biết rằng, nơi này là nơi em thuộc về,” cô nói, ánh mắt ánh lên sự kiên định.


Những lời nói ấy khiến anh khẽ mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn không giấu được sự trăn trở.


“An Nhiên, tôi muốn cô biết rằng, cô là người mà tôi tin tưởng nhất trong đội ngũ. Nhưng nếu một ngày nào đó, cô cảm thấy không hạnh phúc với những gì mình đang làm, tôi sẽ tôn trọng quyết định của cô,” anh nói, giọng nói trầm ấm.


Cô gật đầu, lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi biết rằng anh luôn sẵn sàng ủng hộ cô, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.




Trong khi tình hình nội bộ dần trở nên ổn định, một vấn đề mới lại nảy sinh từ phía đối tác: đội ngũ của tập đoàn Lâm Phong không đồng ý với một số thay đổi mà đội ngũ của Dương Thần đề xuất.


“Chúng tôi cảm thấy rằng, những thay đổi này sẽ làm giảm tính khả thi của dự án trong thị trường châu Âu. Nếu không có sự đồng thuận, chúng tôi e rằng việc triển khai sẽ bị đình trệ,” đại diện phía Lâm Phong nói trong buổi họp trực tuyến.


Bầu không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng. Một số thành viên trong đội ngũ bắt đầu mất kiên nhẫn, và những lời qua tiếng lại bắt đầu xuất hiện.


An Nhiên, người luôn giữ vai trò trung gian, lên tiếng: “Tôi hiểu rằng, những thay đổi này có thể gây ra một số lo ngại. Nhưng nếu chúng ta cùng nhau phân tích kỹ lưỡng và tìm cách cân bằng lợi ích của cả hai bên, tôi tin rằng chúng ta sẽ tìm được giải pháp phù hợp.”


Những lời nói nhẹ nhàng nhưng đầy thuyết phục của cô khiến bầu không khí dịu lại. Cuộc họp tiếp tục với tinh thần hợp tác hơn, và cuối cùng, cả hai bên đã thống nhất một số điều khoản mới.


Sau buổi họp, anh nhìn cô, ánh mắt đầy sự cảm kích. “Cô luôn biết cách biến những tình huống khó khăn trở nên dễ chịu hơn. Tôi không biết phải làm gì nếu không có cô.”


“Em chỉ nghĩ rằng, mọi vấn đề đều có thể giải quyết nếu chúng ta lắng nghe nhau,” cô đáp, mỉm cười.




Tối hôm đó, anh mời cô đi dạo bên bờ sông, nơi ánh đèn thành phố phản chiếu trên mặt nước lấp lánh.


“An Nhiên, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai, không chỉ của dự án mà còn của chính tôi. Và tôi nhận ra rằng, tương lai của tôi không thể thiếu cô,” anh nói, giọng nói trầm ấm.


Cô quay sang nhìn anh, cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt anh.


“Anh biết đấy, em đã từng nghĩ rằng, công việc là tất cả đối với em. Nhưng từ khi gặp anh, em nhận ra rằng, ý nghĩa thực sự của cuộc sống không chỉ nằm ở sự nghiệp, mà còn ở những mối quan hệ mà chúng ta xây dựng,” cô đáp, giọng nói nhẹ nhàng.


Anh khẽ cười, nắm lấy tay cô. “Vậy thì, hãy cùng nhau xây dựng một tương lai, không chỉ trong công việc, mà còn trong cuộc sống.”


Cô gật đầu, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng.




Ngày hôm sau, cô chính thức gửi email từ chối lời mời từ tập đoàn đối thủ.


“Em đã từ chối họ,” cô nói với anh khi gặp anh tại văn phòng.


Anh nhìn cô, ánh mắt ánh lên sự tự hào. “Tôi không ngạc nhiên. Vì tôi biết rằng, cô luôn là người hiểu rõ giá trị thực sự của mình.”


Từ khoảnh khắc ấy, cả hai không chỉ là đồng đội, mà còn là những người cùng nhau xây dựng những ước mơ lớn hơn.




Dưới bầu trời đêm đầy sao, khi cả hai cùng đứng trên tầng thượng của khách sạn, họ không chỉ thấy ánh đèn lấp lánh của thành phố, mà còn cảm nhận được ánh sáng của tình yêu và niềm tin, đang dẫn lối cho họ bước tiếp trên con đường dài phía trước.


Dù biết rằng, hành trình này vẫn còn nhiều khó khăn, nhưng cả hai đều tin rằng, chỉ cần họ luôn đồng hành, không gì là không thể.

Novel79, 22/12/2024 17:47:14

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện