Chương 39: Bước Chuyển Mới
Thành công vang dội của dự án không chỉ củng cố vị thế của tập đoàn Dương Thần trên thị trường mà còn giúp đội ngũ giành được lòng tin tuyệt đối từ các nhà đầu tư quốc tế. Nhưng khi ánh hào quang của chiến thắng dần lắng xuống, An Nhiên nhận ra rằng, đây không phải là điểm kết thúc, mà chỉ là một khởi đầu mới cho những hành trình đầy thử thách đang chờ phía trước.
Buổi sáng hôm đó, khi vừa bước vào văn phòng, An Nhiên nhận được thông báo về một buổi họp khẩn từ phòng kế hoạch chiến lược. Đứng trong phòng họp là những gương mặt quen thuộc từ đội ngũ dự án, nhưng còn có một vị khách đặc biệt – ông Lâm Quang, giám đốc điều hành tập đoàn Lâm Phong, người đã tiếp cận cô trong buổi tiệc mừng.
“Chào tất cả mọi người. Hôm nay, chúng tôi mang đến một lời đề nghị hợp tác chiến lược giữa hai tập đoàn,” ông Lâm Quang nói, giọng nói mạnh mẽ vang lên khắp căn phòng.
Ông ta tiếp tục trình bày về một dự án lớn mang tính toàn cầu, đòi hỏi sự kết hợp giữa kinh nghiệm của tập đoàn Dương Thần và mạng lưới quốc tế của tập đoàn Lâm Phong.
“Dự án này không chỉ là cơ hội để mở rộng thị trường, mà còn là bước tiến mới để định hình lại cách chúng ta tiếp cận với công nghệ và con người,” ông Lâm nói, ánh mắt đầy tự tin.
Khi bài thuyết trình kết thúc, mọi người trong phòng đều quay sang nhìn Dương Thần Hà, chờ đợi quyết định của anh.
“Đây là một cơ hội lớn, nhưng cũng đầy thách thức. Chúng tôi sẽ cần thời gian để xem xét kỹ lưỡng trước khi đưa ra quyết định,” anh nói, ánh mắt điềm tĩnh nhưng không kém phần sắc bén.
Sau buổi họp, An Nhiên quay lại văn phòng, nhưng không thể tập trung vào công việc. Cô hiểu rằng, nếu tập đoàn đồng ý hợp tác, dự án mới sẽ mang đến những cơ hội lớn, nhưng cũng đặt lên vai cô và anh những trách nhiệm nặng nề hơn bao giờ hết.
Tối hôm đó, khi cả hai cùng ăn tối tại nhà hàng quen thuộc, cô quyết định chia sẻ những suy nghĩ của mình.
“Giám đốc, anh nghĩ sao về lời đề nghị hợp tác với tập đoàn Lâm Phong?” cô hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy trăn trở.
“Tôi nghĩ rằng, đây là một cơ hội mà chúng ta không thể bỏ qua. Nhưng tôi cũng lo rằng, áp lực từ dự án này có thể ảnh hưởng đến mọi người, đặc biệt là cô,” anh đáp, ánh mắt chăm chú nhìn cô.
“Em không sợ áp lực. Em chỉ sợ rằng, nếu chúng ta thất bại, mọi nỗ lực trước đây sẽ trở nên vô nghĩa,” cô nói, giọng nói nhỏ nhẹ.
Anh khẽ cười, ánh mắt ánh lên sự dịu dàng. “An Nhiên, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ thất bại, vì tôi biết rằng, với cô bên cạnh, tôi có thể đối mặt với bất kỳ thử thách nào.”
Những lời nói ấy khiến lòng cô ấm áp hơn, và cô cảm thấy sẵn sàng hơn bao giờ hết để bước tiếp.
Vài ngày sau, trong cuộc họp hội đồng quản trị, tập đoàn Dương Thần chính thức đồng ý hợp tác với tập đoàn Lâm Phong. Dự án mới được đặt tên là "Cánh Cửa Thế Giới", mang tầm vóc toàn cầu với mục tiêu kết nối công nghệ hiện đại và những giá trị nhân văn.
“An Nhiên, tôi muốn cô tiếp tục đảm nhận vai trò cố vấn chiến lược trong dự án này. Cô đã chứng minh rằng mình có đủ khả năng và bản lĩnh để đảm nhận những trách nhiệm lớn hơn,” anh nói trong buổi họp nội bộ.
“Em rất vinh dự. Em hứa sẽ cố gắng hết sức để không làm anh thất vọng,” cô đáp, ánh mắt ánh lên sự quyết tâm.
Tuy nhiên, ngay khi dự án mới bắt đầu, những mâu thuẫn đầu tiên đã xuất hiện. Đội ngũ của tập đoàn Lâm Phong, vốn có cách làm việc rất khác, thường xuyên đưa ra những yêu cầu thay đổi bất ngờ, khiến tiến độ dự án bị ảnh hưởng.
“Tôi không hiểu tại sao họ luôn muốn thay đổi kế hoạch vào phút chót. Điều này đang gây ra rất nhiều áp lực cho đội ngũ của chúng ta,” Minh Hà than phiền trong một buổi họp nội bộ.
“Đúng vậy. Nếu chúng ta cứ chiều theo yêu cầu của họ, dự án sẽ không bao giờ hoàn thành đúng hạn,” một thành viên khác lên tiếng.
An Nhiên hiểu rằng, nếu không giải quyết sớm những mâu thuẫn này, dự án sẽ rơi vào tình trạng đình trệ.
“Chúng ta cần tổ chức một buổi họp chung với đối tác để làm rõ những vấn đề này. Tôi sẽ đảm nhận việc trao đổi trực tiếp với phía họ,” cô nói, ánh mắt kiên định.
Trong buổi họp với đội ngũ của tập đoàn Lâm Phong, không khí căng thẳng bao trùm cả căn phòng.
“Chúng tôi hiểu rằng các anh chị muốn đảm bảo chất lượng tốt nhất cho dự án, nhưng việc thay đổi kế hoạch liên tục đang gây ra rất nhiều khó khăn cho đội ngũ của chúng tôi,” An Nhiên nói, giọng nói bình tĩnh nhưng không kém phần dứt khoát.
Đại diện phía đối tác nhíu mày, nhưng cũng gật đầu thừa nhận. “Chúng tôi xin lỗi vì đã gây ra sự bất tiện. Tuy nhiên, những thay đổi này là cần thiết để đáp ứng các yêu cầu mới từ thị trường.”
“Chúng ta có thể thống nhất một lộ trình rõ ràng, với những điểm kiểm tra cụ thể. Nếu cần thay đổi, chúng ta sẽ thảo luận kỹ lưỡng trước khi áp dụng,” cô đề xuất.
Sau nhiều giờ thảo luận căng thẳng, hai bên cuối cùng đạt được thỏa thuận. Khi buổi họp kết thúc, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Cô luôn biết cách giải quyết những tình huống khó khăn nhất,” anh nói, ánh mắt ánh lên sự tự hào.
“Em nghĩ, chỉ cần chúng ta lắng nghe nhau, mọi chuyện đều có thể giải quyết,” cô đáp, mỉm cười nhẹ.
Tối hôm đó, khi trở về nhà, cô đứng trên ban công, nhìn ra bầu trời đầy sao. Thành phố vẫn sáng rực ánh đèn, nhưng lòng cô lại trĩu nặng những suy nghĩ về tương lai.
Khi tiếng chuông cửa vang lên, cô mở cửa và thấy anh đứng đó, tay cầm một bó hoa nhỏ.
“Tôi nghĩ rằng, sau một ngày dài như hôm nay, cô cần một chút gì đó để thư giãn,” anh nói, nở một nụ cười nhẹ.
“Cảm ơn anh. Nhưng anh không cần phải làm thế,” cô đáp, ánh mắt dịu dàng.
“An Nhiên, cô đã làm rất nhiều cho dự án, và cả cho tôi. Tôi chỉ muốn cô biết rằng, dù có khó khăn thế nào, tôi luôn ở đây,” anh nói, giọng nói trầm ấm.
Cô nhìn anh, cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói. “Em biết. Và em cũng muốn anh biết rằng, em luôn tin tưởng vào anh, và vào chúng ta.”
Họ đứng đó, trong ánh đèn vàng nhạt, cảm nhận tình yêu và sự gắn kết ngày càng lớn mạnh.
Dù biết rằng con đường phía trước vẫn còn dài và đầy thử thách, nhưng họ đều tin rằng, cùng nhau, họ có thể vượt qua mọi điều.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.