Chương 38: Ánh Sáng Sau Cơn Bão
Sau lễ ra mắt thành công, dự án của đội ngũ Dương Thần Hà nhận được sự chú ý đặc biệt từ truyền thông và các nhà đầu tư quốc tế. Những lời khen ngợi không ngừng được gửi đến, và cổ phiếu của tập đoàn tăng mạnh chỉ sau một đêm. Với mọi người, đó là một chiến thắng vẻ vang. Nhưng đối với An Nhiên, cô biết rằng, thành công này không chỉ là thành quả của những ngày tháng làm việc cật lực, mà còn là sự đồng lòng vượt qua những thử thách khắc nghiệt nhất.
Sau buổi lễ, toàn bộ đội ngũ được mời tham gia một buổi tiệc chúc mừng tại khách sạn năm sao. Đây không chỉ là dịp để mọi người thư giãn sau những ngày tháng căng thẳng, mà còn là thời điểm để nhìn lại những gì họ đã đạt được.
“Chúc mừng tất cả mọi người! Chúng ta đã biến điều không thể thành có thể!” Minh Hà nâng ly, giọng nói đầy phấn khích.
Cả phòng tiệc vang lên những tiếng chúc mừng và tiếng cụng ly vui vẻ.
An Nhiên đứng ở một góc phòng, nhìn mọi người cười nói. Cô cảm thấy lòng mình ấm áp khi nhìn thấy những nụ cười trên gương mặt từng người đồng đội.
“Cô không định tham gia vào cuộc vui sao?” giọng nói trầm ấm của anh vang lên từ phía sau.
Cô quay lại, mỉm cười. “Em chỉ muốn nhìn mọi người tận hưởng khoảnh khắc này. Đây là điều mà tất cả chúng ta đã nỗ lực để đạt được.”
“Vậy thì cô cũng nên tận hưởng chứ. Đây là chiến thắng của cô mà,” anh nói, ánh mắt dịu dàng.
Cô lắc đầu nhẹ. “Đây là chiến thắng của cả đội ngũ. Em chỉ là một phần nhỏ trong đó.”
Anh khẽ cười, nhưng ánh mắt lộ rõ sự ngưỡng mộ. “Cô luôn khiêm tốn như vậy. Nhưng hãy nhớ rằng, nếu không có cô, chúng ta đã không thể đạt được thành công này.”
Khi buổi tiệc gần kết thúc, một người đàn ông trung niên với dáng vẻ quyền lực tiến đến gần cô.
“Cô An Nhiên, tôi là Lâm Quang, giám đốc điều hành của tập đoàn thương mại quốc tế Lâm Phong. Tôi rất ấn tượng với những gì cô đã làm trong dự án này,” ông ta nói, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy lực.
“Cảm ơn ông, tôi chỉ làm những gì mà công việc yêu cầu,” cô đáp, mỉm cười nhẹ.
“Tôi không nghĩ vậy. Tài năng của cô vượt xa những gì một trợ lý hay cố vấn chiến lược có thể làm. Nếu cô quan tâm, tôi muốn mời cô tham gia vào đội ngũ của chúng tôi, với một vị trí cao hơn và mức lương hấp dẫn hơn,” ông ta nói, ánh mắt dò xét.
Cô khựng lại, cảm giác bất ngờ xen lẫn bối rối.
“Cảm ơn ông vì lời mời, nhưng hiện tại, tôi rất hài lòng với công việc của mình,” cô đáp, giọng nói lịch sự nhưng kiên quyết.
“Tôi hiểu. Nhưng nếu cô thay đổi ý định, cửa của chúng tôi luôn mở,” ông ta nói, trước khi rời đi.
Cô quay lại nhìn anh, người đã đứng gần đó và quan sát toàn bộ cuộc trò chuyện.
“Ông ta khá tinh tế khi chọn thời điểm này để tiếp cận cô,” anh nói, ánh mắt ánh lên sự suy tư.
“Em không nghĩ nhiều về lời mời đó. Em biết mình thuộc về đâu,” cô đáp, ánh mắt dịu dàng.
Anh mỉm cười, khẽ gật đầu. “Tôi tin cô.”
Dù lễ ra mắt đã thành công, nhưng những dư âm của những sự cố trước đó vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Một buổi chiều, anh nhận được một cuộc gọi từ bộ phận pháp lý.
“Giám đốc Dương, chúng tôi đã xác định được người đứng sau những email đe dọa gửi đến cô An Nhiên và những thông tin sai lệch về dự án. Đó là một cựu nhân viên bị sa thải cách đây nửa năm, hiện đang làm việc cho một công ty đối thủ,” giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên.
“Cảm ơn các anh. Hãy phối hợp với luật sư để xử lý chuyện này. Tôi muốn đảm bảo rằng, không ai dám sử dụng những chiêu trò này lần nữa,” anh đáp, giọng nói sắc lạnh.
Khi anh kể lại chuyện này với cô, cô cảm thấy như một gán*** lớn đã được trút bỏ.
“Cuối cùng, sự thật cũng được phơi bày,” cô nói, giọng nói nhẹ nhõm.
“Đúng vậy. Và tôi hứa với cô, sẽ không ai dám làm tổn thương cô nữa,” anh nói, ánh mắt ánh lên sự kiên định.
Tối hôm đó, khi tất cả đã rời đi, anh và cô cùng đứng trên tầng thượng của khách sạn, nơi họ đã chia sẻ rất nhiều khoảnh khắc đặc biệt.
“An Nhiên, cô đã bao giờ nghĩ về tương lai của mình chưa?” anh bất ngờ hỏi, giọng nói trầm ấm.
“Em nghĩ, tương lai là điều mà chúng ta không thể kiểm soát hoàn toàn. Nhưng em biết rằng, em muốn sống một cuộc đời mà em có thể tự hào,” cô đáp, ánh mắt lấp lánh.
“Vậy cô có nghĩ rằng, tôi có thể là một phần trong tương lai đó không?” anh hỏi, ánh mắt dịu dàng nhìn cô.
Cô khựng lại, cảm giác tim mình đập nhanh hơn. “Em nghĩ… anh đã luôn là một phần quan trọng trong hiện tại của em. Và em không muốn tương lai của mình thiếu vắng anh.”
Những lời nói ấy khiến anh khẽ mỉm cười. Anh nắm lấy tay cô, ánh mắt tràn ngập yêu thương. “Tôi cũng vậy. Tôi muốn chúng ta cùng nhau xây dựng một tương lai, không chỉ trong công việc, mà còn trong cuộc sống.”
Cô nhìn anh, cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói. “Em tin rằng, dù có khó khăn thế nào, nếu chúng ta luôn đồng hành cùng nhau, mọi chuyện đều có thể vượt qua.”
Họ đứng đó, dưới bầu trời đầy sao, cảm nhận tình yêu và sự gắn kết ngày càng lớn mạnh.
Dù biết rằng con đường phía trước vẫn còn dài và đầy thử thách, nhưng cả hai đều sẵn sàng bước tiếp, vì họ tin rằng, tình yêu và niềm tin chính là ngọn đèn dẫn lối.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.