Chương 36: Ngọn Sóng Cuối Cùng

Vượt Qua Khoảng Cách

Novel79 22/12/2024 17:44:17

Chương 36: Ngọn Sóng Cuối Cùng


Bầu trời Singapore trở nên trong xanh hơn bao giờ hết, nhưng không khí trong đội ngũ của Dương Thần Hà vẫn căng thẳng. Dự án đang bước vào giai đoạn hoàn thiện cuối cùng, và mọi người đều ý thức rằng, chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể đẩy họ xuống vực thẳm.


Với An Nhiên, những ngày này giống như một cuộc đua không ngừng nghỉ. Cô không chỉ phải đảm bảo rằng mọi khâu trong quy trình đều vận hành trơn tru, mà còn phải đối mặt với áp lực từ những lời bàn tán và những ánh mắt nghi ngờ. Dù vậy, cô biết rằng mình không được phép chùn bước.




Buổi sáng hôm đó, trong phòng họp lớn, các nhà đầu tư quốc tế tổ chức một cuộc gặp khẩn để kiểm tra tiến độ.


“Thưa giám đốc Dương, chúng tôi rất ấn tượng với những gì các anh đã làm được. Nhưng chúng tôi cần biết, liệu dự án có thể hoàn thành đúng hạn không?” một nhà đầu tư lớn tuổi lên tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào anh.


“Tôi có thể cam kết rằng, dự án sẽ hoàn thành đúng thời hạn. Đội ngũ của chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ kỹ lưỡng để đảm bảo không có bất kỳ sự chậm trễ nào,” anh đáp, giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyết đoán.


Một nhà đầu tư khác, người vốn nổi tiếng khó tính, nhíu mày. “Tôi hy vọng rằng anh không đưa ra cam kết này chỉ để trấn an chúng tôi. Nếu có bất kỳ vấn đề nào xảy ra, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”


Cả phòng họp rơi vào im lặng. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía anh, chờ đợi câu trả lời.


Anh quay sang nhìn An Nhiên, ánh mắt đầy tin tưởng. “Cô An Nhiên sẽ trình bày chi tiết về kế hoạch hoàn thiện và cách chúng tôi đối mặt với các rủi ro.”


Cô hít một hơi thật sâu, rồi bước lên trình bày.


“Thưa quý vị, chúng tôi đã xây dựng một kế hoạch hoàn thiện chi tiết, với ba lớp kiểm soát chất lượng để đảm bảo rằng không có bất kỳ sai sót nào xảy ra. Ngoài ra, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn ba phương án dự phòng cho từng rủi ro tiềm tàng,” cô nói, giọng nói rõ ràng nhưng không kém phần tự tin.


Khi cô kết thúc, căn phòng vang lên những tiếng gật gù và lời khen ngợi.


“Rất ấn tượng. Tôi tin rằng, với sự lãnh đạo của anh Dương và đội ngũ tận tâm như cô An Nhiên, dự án sẽ đạt được thành công,” nhà đầu tư lớn tuổi nói, nở một nụ cười hiếm hoi.




Dù buổi gặp với nhà đầu tư diễn ra suôn sẻ, nhưng không khí trong đội ngũ nội bộ vẫn đầy căng thẳng. Một số nhân viên bắt đầu than phiền về áp lực công việc, và có dấu hiệu bất mãn từ một vài cá nhân.


“Tôi không nghĩ rằng chúng ta có thể hoàn thành đúng hạn. Khối lượng công việc quá lớn, và những yêu cầu liên tục thay đổi,” một nhân viên nói với giọng mệt mỏi trong cuộc họp nội bộ.


“Đúng vậy. Nếu chúng ta cứ tiếp tục như thế này, chắc chắn sẽ có người kiệt sức,” một người khác đồng tình.


An Nhiên nhìn quanh, cảm thấy bầu không khí nặng nề bao trùm cả căn phòng.


“Các bạn, tôi hiểu rằng áp lực là rất lớn. Nhưng chúng ta đã đi đến giai đoạn cuối cùng. Đây là lúc cần sự đoàn kết và nỗ lực nhất. Tôi tin rằng, nếu chúng ta cùng nhau, không gì là không thể,” cô nói, giọng nói đầy cảm xúc.


Những lời nói của cô khiến mọi người im lặng một lúc lâu. Một số người bắt đầu gật đầu, và không khí dần trở nên tích cực hơn.




Hai ngày sau, khi mọi thứ dường như đang diễn ra suôn sẻ, một sự cố bất ngờ xảy ra: một lô hàng thiết bị quan trọng bị chậm trễ do vấn đề vận chuyển.


“Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tiến độ. Chúng ta không thể hoàn thành đúng hạn nếu không có thiết bị đó,” Trần Quân, trưởng bộ phận kỹ thuật, nói với vẻ mặt lo lắng.


“Chúng ta có thể tìm nguồn cung cấp thay thế không?” cô hỏi, giọng nói đầy căng thẳng.


“Không kịp. Thời gian quá gấp gáp,” Trần Quân đáp.


Cô nhanh chóng báo cáo sự cố này với anh.


“Chúng ta không thể để chuyện này làm gián đoạn tiến độ. Tôi sẽ đích thân liên hệ với nhà cung cấp để giải quyết,” anh nói, ánh mắt kiên định.


Suốt đêm hôm đó, anh và cô cùng nhau làm việc để tìm cách giải quyết. Với sự kiên nhẫn và khả năng thuyết phục của anh, nhà cung cấp cuối cùng đã đồng ý ưu tiên giao hàng trong vòng 48 giờ tới.


“Anh thật sự không biết mệt mỏi phải không?” cô nói, mỉm cười nhẹ khi họ rời khỏi văn phòng vào rạng sáng.


“Tôi chỉ biết rằng, nếu tôi không làm điều này, tôi sẽ thất bại. Và tôi không muốn làm cô thất vọng,” anh đáp, ánh mắt dịu dàng.




Ba ngày sau, khi những thiết bị cuối cùng được lắp đặt và thử nghiệm thành công, mọi người trong đội ngũ vỡ òa trong niềm vui sướng.


“Chúng ta đã làm được!” Minh Hà hét lên, không giấu được sự phấn khích.


Cô đứng ở góc phòng, nhìn mọi người ăn mừng, cảm thấy lòng mình tràn ngập hạnh phúc.


“Cô xứng đáng với điều này,” anh nói, bước đến bên cô.


“Không, đây là thành quả của cả đội ngũ. Nhưng em nghĩ, nếu không có anh, chúng ta đã không thể đi xa đến thế này,” cô đáp, ánh mắt lấp lánh.


Anh khẽ cười, ánh mắt dịu dàng. “Và tôi biết rằng, nếu không có cô, tôi đã không thể vượt qua được những thử thách này.”




Tối hôm đó, khi tất cả đã trở về nhà, anh và cô cùng đứng trên tầng thượng của tòa nhà, nơi họ thường ngắm nhìn ánh đèn rực rỡ của thành phố.


“An Nhiên, tôi muốn cảm ơn cô, không chỉ vì những gì cô đã làm cho dự án, mà còn vì sự đồng hành của cô. Cô đã cho tôi thấy rằng, ngay cả trong những ngày tăm tối nhất, vẫn luôn có ánh sáng,” anh nói, giọng nói trầm ấm.


“Và em muốn cảm ơn anh, vì đã luôn tin tưởng em, ngay cả khi em nghi ngờ chính mình,” cô đáp, ánh mắt ánh lên sự chân thành.


Họ đứng đó, giữa bầu trời đêm đầy sao, cảm nhận trái tim mình hòa chung một nhịp.


Dù biết rằng hành trình phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng họ đều tin rằng, với niềm tin và tình yêu, không gì là không thể.

Novel79, 22/12/2024 17:44:17

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện