Chương 18: Sau Cơn Bão

Từng Bước Gần Nhau

Novel79 20/12/2024 09:13:30

Chương 18: Sau Cơn Bão


Sáng sớm, ánh nắng dịu dàng len lỏi qua những tán cây bên ngoài cửa sổ, chiếu vào căn phòng làm việc của An Nhiên. Mọi thứ dường như đã yên bình trở lại sau những ngày giông tố. Buổi họp báo đã xoay chuyển cục diện, và cả Vũ Hàn lẫn cô đều nhận được sự ủng hộ lớn từ công chúng.




Tại bệnh viện, ban giám đốc chính thức gửi lời xin lỗi đến An Nhiên vì đã nghi ngờ cô trong khoảng thời gian vừa qua. Không chỉ vậy, họ còn tổ chức một cuộc họp toàn thể để công khai minh oan cho cô trước đồng nghiệp. Khi bước ra khỏi phòng họp, cô nhận được nhiều cái gật đầu và nụ cười khích lệ từ những đồng nghiệp từng dè dặt.


Ngọc Mai chạy đến, ôm chầm lấy cô. “Tớ biết cậu sẽ vượt qua mà! Cậu thật sự quá giỏi.”


“Cảm ơn cậu, Mai,” An Nhiên đáp, giọng nghẹn ngào. “Nhưng tớ không thể làm được nếu không có cậu và mọi người giúp đỡ.”


“Chúng ta đều biết cậu xứng đáng với sự công nhận này,” Ngọc Mai nói, ánh mắt sáng lên. “Và quan trọng hơn, cậu đã chứng minh rằng sự thật luôn chiến thắng.”




Buổi chiều, tại văn phòng của Vũ Hàn, không khí làm việc đã trở lại bình thường. Anh ngồi bên bàn, chăm chú xem xét những tài liệu liên quan đến dự án. Thư ký bước vào, mang theo một bản báo cáo.


“Anh Trần, đây là thông tin mới nhất từ các đối tác. Sau buổi họp báo, niềm tin của họ đối với công ty chúng ta đã được khôi phục hoàn toàn. Họ còn đề nghị mở rộng hợp tác trong các dự án tương lai.”


“Cảm ơn cô,” Vũ Hàn nói, mỉm cười nhẹ. “Chúng ta đã làm rất tốt.”


Khi thư ký rời đi, anh cầm điện thoại, nhắn tin cho An Nhiên:



“Hôm nay mọi thứ ổn chứ? Anh muốn mời em ăn tối để ăn mừng, nếu em rảnh.”



Cô trả lời ngay:



“Em sẽ rất vui. Em tan làm lúc 6 giờ.”





Tối hôm đó, họ gặp nhau tại một nhà hàng ấm cúng nằm bên bờ sông. Không gian yên tĩnh với ánh nến lung linh khiến cả hai cảm thấy thư giãn sau những ngày mệt mỏi.


“Chúc mừng em đã vượt qua tất cả,” Vũ Hàn nói, nâng ly rượu. “Anh rất tự hào về em.”


“Em cũng rất tự hào về anh,” cô đáp, mỉm cười. “Chúng ta đã cùng nhau làm được điều mà em nghĩ là không thể.”


Họ cụng ly, rồi nhìn nhau, không cần nói thêm lời nào để cảm nhận sự kết nối giữa hai trái tim.




Sau bữa tối, họ đi dạo bên bờ sông, nơi gió nhẹ thổi qua mang theo cảm giác dễ chịu. Vũ Hàn bước chậm rãi bên cạnh cô, đôi lúc ánh mắt anh lướt qua cô đầy yêu thương.


“An Nhiên,” anh bất ngờ lên tiếng, giọng trầm ấm.


“Dạ?” cô quay sang nhìn anh, đôi mắt trong trẻo dưới ánh đèn đường.


“Anh đã nghĩ rất nhiều trong những ngày qua,” anh nói, dừng bước và đối diện với cô. “Những gì chúng ta đã trải qua không chỉ là thử thách, mà còn là minh chứng cho tình cảm mà anh dành cho em. Anh không muốn để mất em một lần nữa.”


Trái tim cô đập mạnh. Ánh mắt anh đầy chân thành khiến cô không thể rời mắt.


“Anh muốn hỏi em một điều,” anh tiếp tục, khẽ mỉm cười. “Liệu em có sẵn lòng cùng anh xây dựng một tương lai, vượt qua mọi khó khăn, và cùng anh đi đến cuối con đường không?”


Cô khẽ cười, nước mắt lấp lánh trong đôi mắt. “Vũ Hàn, em đã sẵn sàng từ rất lâu rồi. Em tin rằng chúng ta có thể vượt qua mọi thứ, miễn là chúng ta ở bên nhau.”


Anh mỉm cười, vòng tay ôm cô vào lòng. “Cảm ơn em, An Nhiên. Anh sẽ không bao giờ để em phải hối tiếc vì đã chọn anh.”


Dưới ánh đèn vàng ấm áp, họ ôm nhau, như thể thế giới này chỉ còn lại hai người. Tất cả những sóng gió, những hiểu lầm, những đau khổ đã dần lùi xa, nhường chỗ cho một khởi đầu mới đầy hy vọng.

Novel79, 20/12/2024 09:13:30

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện