Chương 9: Mạng Lưới Âm Mưu
Khi Thanh Mai trở về từ cuộc gặp với bà Bạch Nguyên, tâm trạng cô nặng trĩu. Những lời cảnh cáo và đe dọa gián tiếp từ người phụ nữ quyền lực ấy vẫn vang vọng trong tâm trí cô. Tuy nhiên, sâu thẳm, cô không hối hận vì đã đối đầu. Đây là cuộc chiến mà cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục.
Đêm đó, căn hộ nhỏ của cô chìm vào yên tĩnh. Nhưng sự yên tĩnh này không kéo dài lâu. Điện thoại của Thanh Mai bỗng rung lên. Một tin nhắn từ số lạ hiện ra: "Cô nghĩ rằng mình có thể đứng vững bao lâu?"
Thanh Mai cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cô không biết ai là người gửi tin nhắn này, nhưng rõ ràng cô đang bị giám sát. Trong khoảnh khắc hoảng loạn, cô định gọi cho Hoàng Phong nhưng lại ngần ngại. Cô không muốn liên lụy thêm đến anh.
Sáng hôm sau, tại tập đoàn Hoàng Hải, bà Bạch Nguyên đang ngồi trong phòng làm việc của mình. Người trợ lý bước vào, vẻ mặt căng thẳng. "Thưa bà, chúng tôi vừa nhận được thông tin về một tổ chức đang cố gắng tiếp cận Thanh Mai."
"Tổ chức nào?" Bạch Nguyên hỏi, ánh mắt sắc lạnh.
"Có vẻ như họ liên quan đến Minh Thái," trợ lý đáp, giọng lo lắng. "Hắn đang cố lợi dụng cô ấy để gây áp lực lên cậu Hoàng Phong và cả gia đình."
Bạch Nguyên khẽ cười, nhưng nụ cười đầy toan tính. "Tốt thôi. Để xem họ có thể đi xa đến đâu. Hãy tiếp tục giám sát mọi động tĩnh."
Trong khi đó, tại một quán cà phê nhỏ ở ngoại ô, Minh Thái ngồi đối diện với một người đàn ông trung niên. Người đàn ông mặc vest đen, ánh mắt lạnh lẽo.
"Anh đã làm rất tốt," người đàn ông nói, đặt một phong bì dày lên bàn. "Tiếp tục gây áp lực lên Thanh Mai. Chúng ta cần cô ta để đạt được mục tiêu."
"Tôi hiểu," Minh Thái đáp, ánh mắt đầy toan tính. "Nhưng nếu Hoàng Phong can thiệp, mọi chuyện sẽ phức tạp hơn."
Người đàn ông cười nhạt. "Chúng ta đã chuẩn bị sẵn cho trường hợp đó. Hoàng Phong không phải bất khả chiến bại."
Buổi tối hôm đó, Thanh Mai quyết định nói chuyện thẳng thắn với Hoàng Phong. Khi anh đến căn hộ của cô, ánh mắt anh lộ rõ sự lo lắng.
"Cô ổn chứ?" Hoàng Phong hỏi, đôi mắt anh dán chặt vào gương mặt cô.
"Tôi không chắc," Thanh Mai thở dài. "Tôi nhận được một tin nhắn đe dọa. Và tôi có cảm giác rằng mình đang bị theo dõi."
Hoàng Phong nghiến răng, sự giận dữ thoáng qua ánh mắt anh. "Tôi đã nói rồi, cô không cần phải đối mặt với chuyện này một mình. Tôi sẽ cho người điều tra."
"Nhưng anh Phong..." Thanh Mai ngập ngừng. "Nếu chuyện này liên lụy đến anh và gia đình anh, tôi sẽ không tha thứ cho mình."
"Thanh Mai," Hoàng Phong bước đến gần cô, giọng anh trầm ấm nhưng đầy kiên định. "Tôi không quan tâm đến những gì người khác nghĩ. Điều tôi quan tâm là sự an toàn của cô."
Trước sự chân thành trong lời nói của anh, Thanh Mai không biết phải nói gì thêm. Nhưng sâu thẳm, cô biết rằng mọi chuyện đang ngày càng trở nên nguy hiểm.
Trong một căn phòng bí mật, Minh Thái ngồi trước màn hình máy tính. Trên màn hình, hình ảnh của Thanh Mai đang hiện rõ. Hắn ta cười nhạt, ánh mắt đầy nguy hiểm.
"Cô nghĩ rằng mình có thể thoát được sao, Thanh Mai?" Minh Thái lẩm bẩm. "Trò chơi này mới chỉ bắt đầu."
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.