Cao Lãnh đi tới với con mắt đục ngầu. Tuyết Đình chợt rơi nước mắt, người cô run lên bần bật. Cao Lãnh đưa bàn tay mình ra, quệt nhẹ giọt lệ rồi đưa lên liếm đi. Ngay sau đó anh cầm cổ tay cô, kéo mạnh về phía mình, đưa chiếc lưỡi liếm đi những giọt lệ vương trên khóe mi. Rồi anh ẩn mạnh cô xuống giường, nằm đè thân lên, rút từ đâu chiếc dây thừng, buộc chặt 2 cổ tay Tuyết Đình lại. Chiếc váy dài mỏng tang được anh lột bỏ dễ dàng với tiếng ”xoẹt”. Đưa tay vòng xuống phần ức lưng như nâng cao ngực cô lên. Anh hơi mệt nhoài rúc vào khe rãnh. Hít hà thật lâu, 1 bàn tay mân mê lên 1 đầu ti nhỏ. Hơi vê vê, thỉnh thoảng kéo mạnh. Tuyết Đình nén hơi lại, không phát ra ất cứ âm thanh nào. Hai người như đang thử sự kiên nhẫn của nhau. Cao Lãnh ngửng dậy, cúi xuống ngắm nhìn vùng hoa nguyệt 1 chút, buông lời:
– Sẽ tổn thương lắm đây
Cô hơi lành lạnh, cố khép chân lại. Cao Lãnh không kiêng nể mà đè mạnh hai cánh đùi ra. Bắt đầu cúi người xuống, đưa chiếc lưỡi u mê vào sâu trong. Ngứa. Nó ngứa và hơi bức. Cô cắn chặt miệng, không hó hé. Anh nhếch miệng:
– Chỉ có chiếc miệng dưới là thật thà thôi sao?
Tuyết Đình đỏ mặt lại, anh vẫn tiếp tục. Lân lê chiếc lưỡi mình đi mơn trớn vùng thịt hồng xung quanh. Mềm mại, nhơm nhớp, thơm tho. Chiếc miệng tham lam lại cắn mạnh 1 cái khiến cô rướn hạ bộ sát mặt anh hơn. Cao Lãnh như cũng hơi bực dọc vì điều anh muốn nhất là âm thanh thuỳ mị ấy của cô. Bắt đầu giương cự long ra. Nó trướng gấp bội. To lớn với gân xanh nổi lên. Cô níu chân mình chặt lại nhưng bị anh bung mạnh theo hình cánh cung sang hai bên, doãng nhất có thể. Anh chà chà trước cửa hoa nguyệt, nói:
– Để xem cái miệng giả tạo ấy còn diễn được bao lâu
Dứt lời, anh thúc mạnh, thúc sâu tận vô cùng khiến cô hét lên:
– AAA
Nước mắt thi nhau rơi, Cảm giác như vừa rách rời ra. Không như những lần trước, lần này anh *** tận cùng khiến cô với phần bụng nhỏ như đang nhấp nhô theo. Cách anh tiến vào vưà đau mà vưà khiến cô khoái cảm vô cùng. Cái miệng đỏ hồng kêu lên:
– Ah…ưhmmm…ư Ha chủ…ahmm
Hoa nguyệt bao chặt. Bao lần anh xâm chiếm vào vẫn rất khít, co rút kích thích gấp bội. Nghe tiếng rên lên, Cao Lãnh đưa bàn chân cô lên sát mặt, quay mặt liếm trên bàn, cự long bên dưới vẫn thúc sâu mạnh. Da^ʍ dịch ồ ạt ra. Mỗi lần anh đưa ra tiến vào là 1 dòng dic̣h trăng trắng úa ra. Hai đầu hạt đậu hiện tại đang được anh chăm sóc. Chúng nằm trọn trong những ngón tay bấu véo của anh.
Chưa tha cô, anh kéo bật cô dậy, đưa ra cố định tay ở bậu cửa sổ, đôi chân run cầm cập lên, phần ௱ô** nảy nở quay về người anh. Cao Lãnh lấy tay đánh tét đau vào ௱ô**. Bắt đầu tiền cự long từ sau, hai tay nắm chặt hai ngực của cô, đầu mình rúc xuống vành tai. Tuyết Đình ngửng cao đầu lên, miệng liêu tục rên:
– A chủ ..nh..ư…ân a. Làm ơn…dừng..ha…a
Cao Lãnh như thêm sự kićh thićh, mạnh bạo hơn. Anh đưa ngón tay xuống vuốt lên da^ʍ dic̣h, bôi quanh ngực với cổ Tuyết Đình. Rồi lấy đó như dịch trơn, mắt xa hai hạt đậu nóng hổi ấy.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.