Tôi ngồi trên xe khách trở về Hà Nội,trên cả cung đường tôi buồn bã và không biết phải đối phó với anh ta thế nào trong khi bản thân mình còn không biết anh ta là người thế nào…tôi trong một phút định né chuyện trai gái thì lại sai lầm khi để ảnh hưởng đến con trai…mình phải nói vs anh ta thế nào đây…
Quân nhìn đồng hồ gương mặt lầm lỳ khi trong nhà anh ta đầy tên xăm trổ gương mặt dữ tợn khiến mẹ Hà lo sợ chỉ biết ôm cháu,mẹ của Quân vẫy tay đứa trẻ và mẹ Hà
-ra chị mời ly trà
Mẹ Hà nhìn Quân tỏ vẻ sợ hãi rồi khẽ bế cu đô đứng dậy ra bàn ăn ngồi,mẹ Quân để ly trà lên bàn
-Em uống đi,hai bà cháu vất vả rồi
-em cám ơn chị,con gái em không biết đã làm ra chuyện gì nữa
-sẽ không sao đâu…
Mẹ Quân nhìn rồi xoa tay mẹ của Hà…
Tôi chạy đến địa chỉ mà anh ta đưa,taxi k dám đi vào sâu
-sao vậy ạ
-khu này cấm taxi chỉ dc đi đến đây thôi
-cháu có thấy biển cấm đâu chú
-k ai dám vào sâu đâu,thanh toán tiền cho chú
-vâng
tôi thanh toán tiền rồi nhìn đồng hồ chạy một mạch đi qua một hồ nước tôi chạy qua cầu rồi đến trước cửa một căn nhà màu trắng ,cái gì cũng màu trắng ,tôi thở hổn hển rồi có người đi ra cười nhẹ vs tôi
-chào em anh tên cường là bạn của Quân
-dạ vâng nhà anh Quân đây đúng k ạ
-phải rồi em vào đi
Tôi chạy vào bên trong thấy Quân ngồi đang xoay xoay ly R*ợ*u,anh ta hất nhẹ tay thì mấy tên trong nhà cúi chào rồi đi hết ra ngoài…tôi đi tới gần chỗ của Quân mồ hôi nhễ nhại…
-em…em về rồi,con của em đâu rồi
-muộn 5 phút…
-vì chú taxi không chở vào nên em đã chạy bộ vào
-thấy cô cũng thật tâm
Quân đứng dậy giật đứa trẻ từ tay mẹ của Hà…
cu đô: mẹ …
-mẹ đây (tôi đưa tay Quân rụt đứa trẻ lại )
Anh ta bế cu đô ra phía sau nhà ,mẹ của Quân hét lên
-Quân mẹ xin con
-anh làm gì vậy
Quân ấn đầu đứa trẻ xuống nước ,thằng bé dẫy dụa ,tôi giằng lại nhưng anh ta đẩy mạnh ra
-cô về muộn 5 phút tôi cho nó sống dưới nước 5p
-anh điên à thằng bé sẽ ૮ɦếƭ mất ,trả con cho tôi
Hai cô gái chân dài xăm đầy chân đi từ trong nhà ra giữ tay tôi
-đưa cô ta ra ngoài
-không trả con cho tôi,tôi cầu xin anh thằng bé k chịu được nữa là tôi sai,là tôi sai tôi cầu xin anh
Mẹ của Quân cũng xin con trai
-con ơi nó còn nhỏ nó vô tội mẹ xin con lần này hãy nể mặt mẹ,đi mà con mẹ xin con đấy…
Tiếng Hà gào thét bên ngoài mẹ Quân ra đỡ thằng bé dậy,thằng bé sặc nước nằm bất động
-gọi bác sỹ nhanh …
-mẹ nên nói chuyện vs cô ta rõ hơn rằng con là người thế nào ,con đã thích thì rất thích nhưng trái máu của con là con sẵn sàng dẫm nát…
-mẹ sẽ nói,mẹ sẽ nói…
Quân đứng dậy một cô gái ra đưa kính cho anh ta,anh ta phủi áo rồi đi thẳng vào trong nhà mẹ Hà sợ đến nỗi chân không bước nổi…
Tôi đẩy mạnh hai cô gái
-bỏ tôi ra…
Trịnh văn cường đứng bên ngoài đang *** thì dập đi khi nghe tiếng Hà hét,anh thở dài nói vs tên đệ cứng
-đúng là ngu ngốc,sướиɠ k thích lại thích khổ
-theo em thấy cô ấy kb anh Quân là ai
-giờ thì biết rồi đấy…
Tiếng gõ cửa khi họ nhốt tôi vào một căn hầm tối…
-thả cô ấy ra đi
-vâng phu nhân
Tôi vẫn đang gào khóc trong phòng…cửa mở tôi chạy vội ra ngoài thì chạm mặt mẹ của Quân
-cháu nhớ bác là ai chứ ,nín đi con của cháu đã ổn rồi chỉ bị sốc thôi
-bác là người ở cùng phòng vs cháu khi ở trại
-đúng rồi,nhớ là tốt tồi ,bác k bị điên nhưng có việc nên phải vào đó,đi theo bác…
Bác đưa tôi vào một phòng,mẹ của tôi đang ngồi cạnh cu đô,thằng bé đang nằm ngủ ,tôi sờ lên má con
-chắc con sợ lắm,mẹ xin lỗi
Mẹ tôi đánh vào vai tôi
-mày đã làm gì để người ta như vậy,thằng bé có thể đã mất mạng vì con rồi đấy,con làm mẹ kiểu gì mà để con mình gặp nguy hiểm vậy
-con cũng không biết nữa mẹ ơi …con kb anh ta là ai
Tôi khóc trong phòng trước mặt mẹ của Quân và mẹ của tôi…Mẹ quân vỗ vai tôi
-con chắc chắn làm sai gì rồi ,con của bác k tự dưng làm vậy,nếu đã sai thì chỉ có cách tự con sửa sai còn k ai có thể giúp con cả…
Tôi rửa mặt sạch sẽ nhưng đôi mắt vẫn sưng ,sang phòng anh ta theo lối mẹ Quân chỉ…tôi gõ cửa rồi tự nhủ bản thân phải thật khéo léo …
-em vào được không (gõ cửa nhưng k trl)
Tôi đứng ở cửa 5p k có ai mở ,định quay đi thì tiếng cạch cửa mở ra ,một cô gái đi ra lảo đảo tôi còn phải đỡ…
cô gái: cám ơn bạn,tớ cám ơn nhiều
-bạn có đi được không
-tớ…tớ đi được (vẻ hoảng loạn)
Tôi thấy cô gái rời đi vội vã,tôi thấy tiếng kêu của cô gái nữa bên trong phòng…tiếng thở dốc nhưng kêu đầy vẻ sợ hãi,tôi tiến dần vào bên trong thì thấy trên giường một cô gái đang sợ chăp tay xin …
em xin anh ạ…
Tôi như ám ảnh kinh hoàng khi thấy Quân tóm tóc cô ta dí đầu cô ta vào dưới dươиɠ ѵậŧ của mình ,cô gái ngoan ngoãn mυ"ŧ mát ngay trước mặt tôi…tôi quay đi anh ta quát
-đứng đấy…
-anh đang bận nên khi khác nói cũng được…
Quân đứng dậy choàng áo rồi nhếch đầu bảo cô gái ” cút”
gái: à vâng em chào anh ạ…
Tôi thấy cô gái lướt qua định ra theo thì anh ta đóng sầm cửa lại
-cô nghĩ chỗ tôi là nơi thích thì đến không thích thì đi à
-anh muốn làm gì thì làm đi…tôi xin lỗi vì đã k làm đúng lời…tôi sai lỗi ở tôi…anh cũng k thiếu đàn bà nhưng có thể chưa có được nên anh sẽ thấy cần còn nếu có rồi anh cũng sẽ chán tôi như những cô gái kia thôi…
-ăn nói sắc bén đấy
Tôi cởi bỏ đồ trước mặt anh ta,mặt tôi k hề có chút cảm xúc…
-cứ coi tôi như những cô gái kia và làm gì anh muốn rồi sau đó anh hãy để tôi và gia đình tôi được yên…
Quân nhấc máy miệng vẫn ngậm thuốc gọi cho ai đó
-cường à,hôm nay tao tặng cho mày một con đàn bà,người nó khá ổn ,sau đó mày cứ cho thằng nào chén nữa cũng được
-là sao tao chưa hiểu
-tao tặng mày đứa con gái lúc tối ,tao cho mượn phòng,lên đây…
Tôi nắm chặt tay người run lên…
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.