Chương 24

Hôn Nhân Không Hẹn Trước

Novel79 30/12/2024 11:03:29

Buổi sáng, ánh nắng nhè nhẹ chiếu vào căn penthouse, nhưng không khí lại không hề yên tĩnh. Thanh Vy đứng bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm nhìn xuống dòng người nhộn nhịp bên dưới. Dù đã cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng cô biết rằng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại. Nguyễn Nhã, với sự nham hiểm và quyết tâm của mình, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.


Minh Khang bước vào từ phòng làm việc, trên tay là một tập tài liệu mới. “Người của tôi vừa phát hiện ra một chi tiết quan trọng,” anh nói, giọng anh trầm xuống. “Nguyễn Nhã không chỉ hợp tác với ông Nam mà còn đang nhận hỗ trợ từ một đối thủ lớn của gia đình chúng ta.”


Thanh Vy quay lại, đôi mắt cô ánh lên vẻ kinh ngạc. “Anh nói sao? Ai lại dám mạo hiểm như vậy?”


“Là tập đoàn Minh Dương,” Minh Khang đáp, ánh mắt anh trở nên sắc bén. “Họ đã từng cạnh tranh gay gắt với chúng ta trong các dự án quốc tế. Bây giờ, họ đang lợi dụng Nguyễn Nhã để làm suy yếu gia đình.”


Thanh Vy cảm thấy cơn giận dâng lên trong lòng. “Vậy chúng ta phải làm gì?” cô hỏi, giọng cô chắc chắn.


“Chúng ta sẽ chơi một nước cờ mới,” Minh Khang đáp. “Nhưng lần này, chúng ta cần sự giúp đỡ của mẹ tôi.”


Buổi chiều, tại biệt thự nhà họ Trần, bà Hoài Anh lặng lẽ lật từng trang tài liệu mà Minh Khang mang đến. Ánh mắt bà thoáng hiện sự lo lắng, nhưng giọng nói vẫn giữ được sự kiên định. “Nếu con định đối đầu trực tiếp với tập đoàn Minh Dương, chúng ta cần phải chuẩn bị mọi thứ thật kỹ lưỡng,” bà nói, ánh mắt bà chuyển sang Thanh Vy. “Vy, con có sẵn sàng không? Vì nếu lần này chúng ta thất bại, mọi cố gắng của con từ trước đến nay sẽ đổ sông đổ biển.”


Thanh Vy gật đầu, đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm. “Con sẽ không để mọi người phải thất vọng.”


“Mẹ tin con,” bà Hoài Anh nói, lần đầu tiên, giọng bà dịu lại. “Nhưng hãy nhớ rằng, gia đình này không chỉ cần sự quyết tâm, mà còn cần sự khôn ngoan.”


Tối hôm đó, tại một nhà hàng sang trọng, Minh Khang và Thanh Vy hẹn gặp một nhân vật quan trọng – một người bạn lâu năm của gia đình họ Trần, người từng có mối quan hệ mật thiết với tập đoàn Minh Dương. Người đàn ông trung niên với dáng vẻ điềm tĩnh lắng nghe Minh Khang trình bày kế hoạch.


“Cậu muốn tôi giúp tạo áp lực từ phía tập đoàn Minh Dương?” ông hỏi, ánh mắt đầy thận trọng.


“Đúng vậy,” Minh Khang đáp, giọng anh chắc chắn. “Nếu họ biết rằng chúng ta nắm được những gì họ đang làm, họ sẽ buộc phải lùi bước.”


Người đàn ông khẽ gật đầu. “Tôi sẽ làm những gì có thể, nhưng cậu phải hiểu rằng, trò chơi này không hề đơn giản. Nguyễn Nhã không phải là một con tốt thông thường. Cô ta có thể tạo ra những nước đi bất ngờ mà chúng ta không lường trước.”


“Tôi biết,” Minh Khang nói, ánh mắt anh lộ rõ sự quyết tâm. “Nhưng lần này, chúng tôi sẽ không để cô ta có cơ hội phản công.”


Ngày hôm sau, tại một cuộc họp kinh doanh lớn, gia đình họ Trần bất ngờ tung ra một thông báo gây chấn động. Minh Khang, trong bộ vest chỉn chu, bước lên bục phát biểu, giọng anh trầm ấm nhưng đầy quyền lực.


“Gần đây, gia đình chúng tôi đã phát hiện ra một loạt hành động không minh bạch từ phía một số đối thủ trong ngành,” anh nói, ánh mắt quét qua đám đông. “Họ không chỉ cố tình gây tổn hại đến danh tiếng của chúng tôi mà còn lợi dụng các cá nhân khác để thực hiện những hành động phi pháp.”


Minh Khang tiếp tục trình bày bằng chứng, từng tài liệu, từng giao dịch được chiếu lên màn hình lớn, khiến cả hội trường không khỏi sững sờ. Dù không trực tiếp nhắc đến tên Nguyễn Nhã và tập đoàn Minh Dương, nhưng những bằng chứng này đủ để bất kỳ ai cũng có thể hiểu rõ.


Ở một góc phòng, Nguyễn Nhã đứng lặng người, ánh mắt cô ta tối sầm lại. Những lời nói của Minh Khang như từng nhát dao đâm thẳng vào kế hoạch của cô ta. Lần đầu tiên, cô ta nhận ra rằng mình đã đánh giá thấp gia đình họ Trần.


Buổi tối, khi trở về penthouse, Thanh Vy ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, đôi mắt cô ánh lên vẻ mệt mỏi nhưng cũng tràn đầy sự hài lòng. Minh Khang bước đến, đặt một ly rượu vang trước mặt cô.


“Chúng ta đã làm được,” anh nói, giọng anh nhẹ nhàng.


“Nhưng họ vẫn chưa từ bỏ,” Thanh Vy đáp, đôi mắt cô gặp ánh mắt của anh. “Tôi cảm thấy, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu.”


“Vậy thì chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu,” Minh Khang nói, ánh mắt anh lấp lánh sự tin tưởng. “Bởi vì tôi tin cô, và tôi sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương cô.”


Lời nói của Minh Khang khiến Thanh Vy cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. Dù biết rằng còn rất nhiều thử thách phía trước, nhưng lần đầu tiên, cô cảm thấy mình không còn đơn độc.


Buổi sáng hôm sau, trong không gian yên tĩnh của penthouse, Thanh Vy ngồi bên bàn làm việc, tay lật từng trang tài liệu mà Minh Khang vừa để lại. Những thông tin chi tiết về tập đoàn Minh Dương và các kế hoạch của Nguyễn Nhã dần lộ ra rõ ràng hơn, khiến cô không khỏi cảm thấy áp lực. Đây không chỉ là một cuộc chiến danh tiếng, mà còn là cuộc chiến sống còn trong giới thượng lưu, nơi từng nước đi đều có thể quyết định thắng bại.


Minh Khang bước vào, trên tay là một tách cà phê. “Cô đã xem qua hết chưa?” anh hỏi, giọng anh trầm nhưng không giấu được sự nghiêm túc.


“Rồi,” Thanh Vy đáp, đôi mắt cô vẫn dán chặt vào tài liệu. “Nhưng anh có chắc rằng tập đoàn Minh Dương sẽ chịu lùi bước chỉ vì những thông tin này không?”


“Họ không còn lựa chọn nào khác,” Minh Khang đáp, ánh mắt anh sắc bén. “Bằng chứng chúng ta có đủ để gây sức ép lên họ. Nhưng vấn đề nằm ở Nguyễn Nhã. Cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ.”


Buổi chiều hôm đó, tại biệt thự nhà họ Trần, cuộc họp nội bộ diễn ra với không khí căng thẳng. Bà Hoài Anh ngồi ở vị trí trung tâm, đôi mắt sắc lạnh quét qua từng người trong phòng. “Chúng ta đã đối đầu với nhiều kẻ thù lớn hơn thế,” bà nói, giọng bà cứng rắn. “Nhưng lần này, vấn đề không chỉ nằm ở bên ngoài. Nó đang len lỏi vào bên trong gia đình chúng ta.”


“Mẹ nói đúng,” Minh Khang lên tiếng, ánh mắt anh lộ rõ sự nghiêm túc. “Nguyễn Nhã đã sử dụng mọi thủ đoạn để tấn công từ bên ngoài. Nhưng lần này, chúng ta sẽ không chỉ phòng thủ. Chúng ta sẽ buộc cô ta phải chịu trách nhiệm.”


“Con định làm gì?” bà hỏi, ánh mắt bà hướng thẳng vào Minh Khang.


“Chúng ta sẽ tổ chức một cuộc gặp gỡ với tất cả các đối tác quan trọng, bao gồm cả tập đoàn Minh Dương,” Minh Khang đáp. “Tại đó, chúng ta sẽ công khai những thông tin mà họ đang cố gắng che giấu. Một khi áp lực từ công chúng đè lên, họ sẽ không thể tiếp tục.”


“Đây là một bước đi táo bạo,” bà Hoài Anh nhận xét, giọng bà trầm xuống. “Nhưng nếu làm sai, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”


“Con biết,” Minh Khang đáp, ánh mắt anh đầy quyết tâm.


Ngày hôm sau, tại một khách sạn sang trọng ở trung tâm thành phố, buổi gặp gỡ lớn được tổ chức với sự tham gia của các đối tác, truyền thông, và một vài nhân vật quyền lực trong giới kinh doanh. Không khí trong phòng hội nghị trở nên căng thẳng ngay từ đầu khi những ánh mắt dò xét liên tục hướng về Minh Khang và Thanh Vy.


Khi buổi họp bắt đầu, Minh Khang bước lên bục phát biểu. Giọng anh vang lên rõ ràng và dứt khoát. “Hôm nay, chúng tôi muốn làm rõ những vấn đề đã xảy ra trong thời gian qua. Gia đình tôi đã thu thập đủ bằng chứng để chứng minh rằng, một số cá nhân và tổ chức đã cố tình gây tổn hại đến danh tiếng của chúng tôi, không chỉ qua tin đồn mà còn bằng các hành động phi pháp.”


Ánh mắt anh quét qua đám đông, rồi dừng lại trên khuôn mặt của Nguyễn Nhã, người đang ngồi ở góc xa. “Tôi tin rằng những người ở đây đều hiểu rằng, trong kinh doanh, sự minh bạch và trung thực là điều quan trọng nhất. Và chúng tôi sẽ không để bất kỳ ai phá hoại những giá trị này.”


Khi Minh Khang bắt đầu trình bày các bằng chứng, không khí trong phòng trở nên náo nhiệt. Các phóng viên liên tục chụp ảnh và đặt câu hỏi, nhưng sự chặt chẽ trong từng thông tin mà Minh Khang đưa ra khiến họ không thể tìm thấy sơ hở.


Nguyễn Nhã ngồi lặng người, ánh mắt cô ta tối sầm lại. Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng cô ta không ngờ rằng Minh Khang lại có thể đi xa đến mức này. Những bằng chứng rõ ràng không chỉ làm tổn hại đến danh tiếng của cô ta mà còn đặt tập đoàn Minh Dương vào tình thế khó khăn.


Khi buổi họp kết thúc, Minh Khang và Thanh Vy bước ra khỏi hội trường trong ánh mắt tán thưởng của một vài đối tác lớn. Một số người tiến lại gần, bày tỏ sự ủng hộ đối với gia đình họ Trần.


“Cô đã làm rất tốt,” một người đàn ông lớn tuổi nói với Thanh Vy. “Dù áp lực lớn, nhưng cô đã chứng minh rằng mình đủ mạnh mẽ để đứng vững.”


“Cảm ơn ông,” Thanh Vy đáp, nụ cười nhẹ nở trên môi. “Tôi tin rằng, chỉ cần chúng ta giữ vững giá trị của mình, không ai có thể làm tổn hại đến danh tiếng của chúng ta.”


Tối hôm đó, khi trở về penthouse, Thanh Vy ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, đôi mắt cô ánh lên vẻ mệt mỏi nhưng cũng đầy sự tự hào. Minh Khang bước đến, đặt một ly trà nóng trước mặt cô.


“Cô nghĩ sao về hôm nay?” anh hỏi, giọng anh dịu lại.


“Tôi nghĩ rằng chúng ta đã gửi đi một thông điệp rõ ràng,” Thanh Vy đáp, nụ cười thoáng hiện. “Nhưng liệu họ có thực sự dừng lại không?”


“Họ sẽ phải nghĩ rất kỹ trước khi hành động tiếp,” Minh Khang nói, ánh mắt anh lấp lánh sự tin tưởng. “Và nếu họ còn cố gắng, chúng ta sẽ tiếp tục đối mặt.”


“Cảm ơn anh,” Thanh Vy nói, đôi mắt cô ánh lên sự chân thành. “Nếu không có anh, tôi không biết mình sẽ vượt qua thế nào.”


“Cô không cần cảm ơn,” Minh Khang đáp, giọng anh dịu dàng. “Tôi tin rằng, cô sẽ vượt qua mọi thử thách, dù có tôi hay không.”


Lời nói ấy khiến lòn

Novel79, 30/12/2024 11:03:29

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện