Buổi sáng hôm sau, tại biệt thự nhà họ Trần, không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Bà Hoài Anh ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt sắc lạnh lướt qua từng người trong phòng. Trên bàn là những tài liệu mới nhất mà Minh Khang vừa thu thập được, liên quan đến hoạt động của Nguyễn Nhã.
“Đây là tất cả những gì chúng ta có,” Minh Khang nói, giọng anh trầm xuống. “Nguyễn Nhã không chỉ sử dụng truyền thông để lan truyền tin đồn mà còn bắt đầu can thiệp vào các giao dịch kinh doanh của gia đình.”
“Và con định làm gì với điều này?” bà Hoài Anh hỏi, ánh mắt bà xoáy sâu vào Minh Khang.
“Con sẽ đối đầu trực tiếp,” Minh Khang đáp. “Chúng ta cần một kế hoạch mạnh mẽ để phơi bày mọi thứ và buộc cô ta phải chịu trách nhiệm.”
“Nhưng chuyện này không chỉ là vấn đề của gia đình,” bà nói, giọng bà trở nên nghiêm trọng hơn. “Nếu xử lý sai, nó sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ danh tiếng và mối quan hệ kinh doanh của chúng ta.”
Ánh mắt của bà dừng lại trên Thanh Vy. “Vy, con có sẵn sàng để bước ra ánh sáng một lần nữa không? Lần này, mọi thứ sẽ khó khăn hơn rất nhiều.”
Thanh Vy hít một hơi thật sâu, đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm. “Con sẽ làm tất cả để bảo vệ gia đình này.”
Buổi chiều, tại một quán cà phê kín đáo trong trung tâm thành phố, Minh Khang và Thanh Vy hẹn gặp một nhân vật quan trọng – một người quen biết sâu rộng trong giới kinh doanh và truyền thông. Người đàn ông trung niên, dáng vẻ điềm tĩnh, lắng nghe Minh Khang trình bày kế hoạch.
“Vậy là, cậu muốn tôi giúp phơi bày sự thật về Nguyễn Nhã?” ông hỏi, ánh mắt lộ vẻ suy tư.
“Đúng vậy,” Minh Khang đáp, giọng anh chắc chắn. “Nhưng tôi muốn mọi thứ được thực hiện một cách thận trọng. Chúng ta cần chắc chắn rằng cô ta không có cơ hội phản công.”
Người đàn ông khẽ gật đầu. “Cậu biết rằng, nếu làm vậy, Nguyễn Nhã sẽ hoàn toàn mất đi danh tiếng và vị trí trong xã hội. Cậu đã chuẩn bị cho điều đó chưa?”
“Tôi đã chuẩn bị,” Minh Khang đáp, ánh mắt anh lộ rõ sự quyết đoán.
Tối hôm đó, tại penthouse, Thanh Vy ngồi lặng lẽ trên ghế sofa, đôi mắt cô nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ. Minh Khang bước vào, đặt một ly trà trước mặt cô.
“Cô nghĩ sao?” anh hỏi, giọng anh trầm nhưng dịu dàng.
“Tôi đang nghĩ về những gì sẽ xảy ra tiếp theo,” cô đáp, nụ cười nhẹ thoáng hiện trên môi. “Nếu mọi thứ đi đúng hướng, chúng ta sẽ chấm dứt được trò chơi của cô ta. Nhưng nếu sai lầm...”
“Chúng ta sẽ không sai lầm,” Minh Khang nói, ánh mắt anh lộ vẻ tin tưởng. “Cô đã chứng minh rằng mình đủ mạnh mẽ để đối mặt với tất cả. Tôi tin cô sẽ làm tốt.”
Câu nói ấy khiến lòng Thanh Vy ấm áp hơn. Dù biết rằng còn rất nhiều thử thách phía trước, cô cảm thấy an tâm hơn khi có Minh Khang ở bên.
Ngày hôm sau, tại một sự kiện lớn trong giới kinh doanh, gia đình họ Trần xuất hiện với đội hình đầy đủ. Sự kiện này không chỉ là cơ hội để tái khẳng định vị thế của gia đình mà còn là nơi Minh Khang và Thanh Vy dự định tung ra nước cờ quyết định.
Khi buổi lễ đang diễn ra, Minh Khang bước lên bục phát biểu, ánh mắt anh nhìn thẳng vào đám đông. “Trong thời gian qua, đã có rất nhiều tin đồn và thông tin sai lệch được lan truyền, không chỉ nhằm vào gia đình tôi mà còn vào người vợ của tôi – Thanh Vy. Hôm nay, tôi muốn làm rõ mọi chuyện.”
Minh Khang trình bày các bằng chứng liên quan đến hoạt động mờ ám của Nguyễn Nhã, từ việc lan truyền tin đồn đến các giao dịch kinh doanh bất chính. Mỗi bằng chứng được đưa ra đều khiến đám đông không khỏi ngạc nhiên. Không khí trong khán phòng dần trở nên sôi động khi các phóng viên liên tục đặt câu hỏi.
Thanh Vy bước lên bục, ánh mắt cô bình tĩnh nhưng kiên định. “Tôi biết rằng, trong thế giới này, không phải ai cũng có được cơ hội để thay đổi và chứng minh bản thân. Nhưng tôi tự hào vì đã làm được điều đó. Và tôi sẽ không để bất kỳ ai phá hủy những gì tôi đã cố gắng xây dựng.”
Những lời nói của cô kết thúc trong tràng pháo tay từ một vài người ủng hộ. Mặc dù vẫn có những ánh mắt dò xét, nhưng phần lớn mọi người đều không thể phủ nhận sự tự tin và bản lĩnh của cô.
Ở phía cuối khán phòng, Nguyễn Nhã đứng lặng lẽ, ánh mắt cô ta tối sầm. Những lời nói của Minh Khang và Thanh Vy, cùng với bằng chứng rõ ràng, đã khiến cô ta không thể phản bác.
Khi sự kiện kết thúc, Thanh Vy và Minh Khang rời khỏi hội trường trong sự ủng hộ thầm lặng từ một vài đối tác. Dù biết rằng mâu thuẫn với Nguyễn Nhã chưa hoàn toàn kết thúc, nhưng ít nhất, họ đã giành được một chiến thắng quan trọng.
“Cô đã làm rất tốt,” Minh Khang nói khi cả hai bước vào xe.
“Cảm ơn anh,” Thanh Vy đáp, nụ cười nhẹ nở trên môi. “Nhưng tôi biết rằng, đây chỉ là khởi đầu.”
“Đúng vậy,” Minh Khang nói, ánh mắt anh lộ vẻ trầm tư. “Nhưng ít nhất, chúng ta đã chứng minh rằng, cô không dễ bị đánh bại.”
Câu nói ấy khiến Thanh Vy cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn. Cô biết rằng, với sự đồng hành của Minh Khang, cô có thể vượt qua bất kỳ thử thách nào phía trước.
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng len qua rèm cửa, chiếu sáng căn penthouse. Thanh Vy ngồi bên bàn ăn, nhấp một ngụm trà ấm, nhưng trong lòng vẫn còn những cảm giác nặng nề. Dù buổi sự kiện hôm qua đã đạt được hiệu quả mong muốn, cô biết rằng Nguyễn Nhã không phải kiểu người dễ dàng bỏ cuộc.
Minh Khang bước vào từ phòng làm việc, đặt trước mặt cô một tập tài liệu mới. “Đây là những động thái mới nhất của Nguyễn Nhã,” anh nói, giọng anh trầm xuống. “Cô ta đã âm thầm chuyển hướng, bắt đầu nhắm vào các đối tác nước ngoài.”
Thanh Vy nhìn tập tài liệu, đôi mắt thoáng hiện sự căng thẳng. “Cô ta đang muốn kéo dài thời gian và tạo áp lực thêm lên gia đình anh.”
“Đúng vậy,” Minh Khang đáp, ánh mắt anh lộ vẻ nghiêm nghị. “Nhưng lần này, cô ta không chỉ dừng lại ở tin đồn. Một số đối tác đã nhận được lời đề nghị hợp tác ngầm từ phía cô ta, cố tình loại bỏ chúng ta khỏi các dự án lớn.”
“Vậy chúng ta phải làm gì?” Thanh Vy hỏi, đôi mắt cô ánh lên vẻ lo lắng.
“Chúng ta cần tạo một nước đi mới,” Minh Khang đáp. “Một động thái mạnh mẽ hơn để chấm dứt trò chơi của cô ta hoàn toàn.”
Chiều hôm đó, tại biệt thự nhà họ Trần, một cuộc họp khẩn được triệu tập. Bà Hoài Anh ngồi ở vị trí trung tâm, đôi mắt bà lướt qua tập tài liệu trước mặt. “Chúng ta cần kết thúc chuyện này ngay lập tức,” bà nói, giọng bà cứng rắn. “Nguyễn Nhã không chỉ đang gây tổn hại đến danh tiếng của gia đình, mà còn đe dọa đến mối quan hệ kinh doanh lâu dài.”
Minh Khang lên tiếng, giọng anh sắc bén. “Con đã chuẩn bị sẵn sàng các bằng chứng cần thiết. Lần này, chúng ta sẽ đưa mọi chuyện ra pháp luật. Nguyễn Nhã đã vượt quá giới hạn.”
“Con chắc chắn chứ?” bà Hoài Anh hỏi, ánh mắt bà dừng lại trên Minh Khang. “Một khi con làm vậy, chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều rủi ro, đặc biệt là từ những mối quan hệ xã hội của cô ta.”
“Con chắc chắn,” Minh Khang đáp, ánh mắt anh đầy quyết tâm. “Và con tin rằng, đây là cách duy nhất để bảo vệ gia đình và danh tiếng của chúng ta.”
Ánh mắt bà Hoài Anh chuyển sang Thanh Vy. “Vy, con có sẵn sàng để đối mặt với những áp lực lớn hơn không? Nếu chuyện này trở nên công khai, mọi ánh mắt sẽ dồn về phía con.”
Thanh Vy hít một hơi thật sâu, rồi đáp, giọng cô tràn đầy quyết tâm. “Con sẵn sàng. Con đã vượt qua rất nhiều khó khăn để đến được đây. Con sẽ không để bất kỳ ai đẩy con ra khỏi vị trí này.”
Tối hôm đó, Minh Khang và Thanh Vy cùng chuẩn bị một kế hoạch công khai. Họ quyết định tổ chức một buổi gặp gỡ báo chí để thông báo về các bước đi pháp lý chống lại Nguyễn Nhã. Đây không chỉ là cách để bảo vệ danh tiếng của gia đình họ Trần mà còn là lời cảnh báo đến bất kỳ ai muốn lợi dụng tình hình để gây hại.
Buổi gặp gỡ diễn ra vào ngày hôm sau, tại một khách sạn lớn ở trung tâm thành phố. Khi Minh Khang và Thanh Vy bước vào hội trường, đám đông phóng viên đã chờ sẵn. Ánh sáng từ máy ảnh lóe lên không ngừng, tạo nên không khí căng thẳng.
“Cảm ơn mọi người đã đến đây hôm nay,” Minh Khang mở lời, giọng anh trầm và chắc chắn. “Trong thời gian qua, gia đình tôi đã phải đối mặt với rất nhiều tin đồn sai lệch và các hành động gây tổn hại từ một số cá nhân. Chúng tôi đã thu thập đủ bằng chứng để chứng minh rằng những hành động này là có chủ ý và vi phạm pháp luật.”
Anh đưa mắt nhìn Thanh Vy, rồi tiếp tục: “Chúng tôi không chỉ bảo vệ danh tiếng của gia đình mà còn muốn gửi đi một thông điệp rõ ràng: Bất kỳ ai cố tình sử dụng thông tin sai lệch để đạt được mục đích cá nhân sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
Khi những bằng chứng được trình bày, không khí trong phòng họp trở nên náo nhiệt. Các phóng viên liên tục đặt câu hỏi, nhưng Minh Khang và Thanh Vy trả lời một cách bình tĩnh và rõ ràng, khiến mọi nghi ngờ dần được xóa tan.
Sau buổi họp báo, khi trở về penthouse, Thanh Vy ngồi trên ghế sofa, đôi mắt cô ánh lên vẻ mệt mỏi nhưng cũng đầy sự nhẹ nhõm. Minh Khang bước đến, đặt một ly trà nóng trước mặt cô.
“Cô đã làm rất tốt,” anh nói, giọng anh dịu lại.
“Cảm ơn anh,” Thanh Vy đáp, nụ cười nhẹ nở trên môi. “Nhưng tôi biết rằng, mọi chuyện chưa thực sự kết thúc.”
“Đúng vậy,” Minh Khang nói, ánh mắt anh lộ vẻ trầm tư. “Nhưng ít nhất, lần này, chúng ta đã gửi đi một thông điệp mạnh mẽ. Họ sẽ không dễ dàng tấn công thêm nữa.”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.