Chương 18

Hôn Nhân Không Hẹn Trước

Novel79 30/12/2024 11:01:16

Buổi sáng hôm sau, không khí trong căn penthouse nặng nề hơn thường lệ. Thanh Vy ngồi bên bàn làm việc, ánh mắt dừng lại trên màn hình laptop. Những hình ảnh từ email tối qua không ngừng ám ảnh cô, nhưng lần này, thay vì cảm giác bất an, cô cảm thấy một sự quyết tâm trỗi dậy. Nếu ông Nam và Nguyễn Nhã muốn dùng quá khứ của cô làm vu khi, cô sẽ biến chính điều đó thành điểm mạnh của mình.


Minh Khang bước ra từ phòng làm việc, đặt lên bàn một chiếc USB nhỏ. “Đây là tất cả thông tin tôi thu thập được về ông Nam,” anh nói, giọng anh trầm nhưng chắc chắn. “Cả những giao dịch mờ ám của ông ta với gia đình Nguyễn.”


Thanh Vy cầm chiếc USB, ánh mắt cô ánh lên sự tò mò. “Tại sao anh lại có những thứ này?”


“Trong thế giới này, ai cũng có điểm yếu,” Minh Khang đáp, giọng anh lạnh lùng. “Ông Nam không phải ngoại lệ. Và lần này, chúng ta sẽ khiến ông ta phải suy nghĩ lại trước khi tiếp tục.”


Chiều hôm đó, Thanh Vy đến gặp bà Hoài Anh tại biệt thự. Trên tay cô là tài liệu từ chiếc USB mà Minh Khang cung cấp. Cô biết rằng, để đối đầu với ông Nam và Nguyễn Nhã, cô cần sự hậu thuẫn mạnh mẽ từ mẹ chồng mình.


Khi Thanh Vy bước vào phòng làm việc lớn, bà Hoài Anh đang ngồi bên bàn, ánh mắt bà lướt qua tài liệu trước mặt. Khi thấy Thanh Vy, bà khẽ gật đầu, vẻ mặt bà vẫn giữ sự điềm tĩnh thường lệ.


“Con đến đây để báo cáo về tình hình?” bà hỏi, giọng bà trầm nhưng mang ý nghĩa rõ ràng.


“Vâng,” Thanh Vy đáp, đặt tài liệu lên bàn. “Đây là những gì con tìm được về ông Nam. Ông ta không chỉ đang cố gắng hạ bệ con, mà còn có những hành động có thể gây nguy hiểm cho gia đình mình.”


Bà Hoài Anh lật từng trang tài liệu, ánh mắt bà thoáng hiện sự nghiêm nghị. “Những điều này có thể dùng để chống lại ông ta,” bà nói, giọng bà chậm rãi nhưng chắc chắn. “Nhưng con định làm gì với thông tin này?”


“Con muốn sử dụng nó như một nước cờ phản đòn,” Thanh Vy đáp, ánh mắt cô tràn đầy quyết tâm. “Nếu ông ta tiếp tục đe dọa con, con sẽ không ngần ngại sử dụng chúng.”


“Con biết rằng, khi con làm vậy, con không chỉ đối mặt với ông ta mà còn với những người liên quan đến ông ta, bao gồm cả Nguyễn Nhã?” bà Hoài Anh hỏi, giọng bà sắc lạnh.


“Con biết,” Thanh Vy đáp, không hề do dự. “Nhưng con không có lựa chọn nào khác. Nếu con không đứng lên, họ sẽ tiếp tục lấn tới.”


Một thoáng im lặng bao trùm căn phòng, rồi bà Hoài Anh khẽ gật đầu. “Rất tốt. Nếu con đã quyết định, mẹ sẽ đứng sau con.”


Buổi tối, Minh Khang và Thanh Vy cùng đến một buổi tiệc từ thiện lớn. Đây không chỉ là sự kiện xã hội thông thường mà còn là nơi hội tụ nhiều nhân vật quyền lực, bao gồm cả ông Nam và Nguyễn Nhã. Khi bước vào sảnh tiệc, Thanh Vy cảm nhận được những ánh mắt tò mò và soi xét đổ dồn về phía mình.


“Chị Vy, hôm nay chị thật nổi bật,” Nguyễn Nhã nói khi tiến lại gần, nụ cười nhẹ trên môi nhưng ánh mắt lại sắc bén. “Tôi nghe nói gần đây chị gặp một vài rắc rối. Chắc không dễ dàng gì, đúng không?”


Thanh Vy khẽ nhếch môi, ánh mắt cô gặp thẳng ánh mắt của Nguyễn Nhã. “Cảm ơn cô đã quan tâm, nhưng tôi nghĩ cô nên lo chuyện của mình hơn. Những việc tôi đang đối mặt, tôi đều có cách giải quyết.”


Nguyễn Nhã thoáng bất ngờ trước sự tự tin của Thanh Vy, nhưng ngay sau đó, cô ta bật cười nhẹ. “Vậy thì tốt. Tôi rất mong chờ cách chị xử lý mọi chuyện.”


Khi Nguyễn Nhã rời đi, Minh Khang bước đến bên cạnh Thanh Vy, giọng anh trầm nhưng đầy vẻ tán thưởng. “Cô đang học cách đối mặt rất tốt.”


“Tôi không còn lựa chọn nào khác,” Thanh Vy đáp, ánh mắt cô ánh lên sự kiên định. “Họ muốn đẩy tôi ra khỏi gia đình này, nhưng tôi sẽ không để điều đó xảy ra.”


Khi bữa tiệc gần kết thúc, ông Nam tiến lại gần Thanh Vy, nụ cười tự mãn vẫn hiện trên khuôn mặt. “Cô Vy, tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện.”


“Ông muốn gì?” Thanh Vy hỏi, giọng cô bình tĩnh nhưng không giấu được sự cứng rắn.


“Rất đơn giản,” ông Nam đáp, giọng ông ta nhẹ nhưng đầy ẩn ý. “Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô rằng, mọi thứ đều có giá của nó.”


“Và tôi cũng muốn nhắc nhở ông,” Thanh Vy nói, ánh mắt cô sắc bén. “Nếu ông tiếp tục, ông sẽ không chỉ đối mặt với tôi mà còn với tất cả những gì tôi có.”


Câu nói ấy khiến ông Nam khựng lại, nhưng ngay sau đó, ông ta bật cười nhẹ. “Rất tốt. Tôi rất mong chờ xem cô có thể đi xa đến đâu.”


Buổi sáng hôm sau, khi Thanh Vy còn đang xem lại tài liệu từ buổi tiệc tối qua, chuông điện thoại vang lên. Đầu dây bên kia là Hà My, phóng viên từ tờ Doanh Nhân Thượng Lưu, người đã từng phỏng vấn cô.


“Chào chị Vy,” giọng Hà My vang lên, nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý. “Tôi nghĩ chị sẽ quan tâm đến một bài báo sắp được xuất bản.”


“Bài báo gì?” Thanh Vy hỏi, cố giữ giọng điềm tĩnh.


“Ồ, chỉ là một bài viết liên quan đến quá khứ của chị và… một vài thông tin mà tôi vừa nhận được,” Hà My đáp, giọng cô ta kéo dài. “Tôi nghĩ chị sẽ muốn kiểm tra nội dung trước khi nó xuất hiện trên các mặt báo lớn.”


“Cô muốn gì?” Thanh Vy hỏi, đôi mắt cô thoáng hiện vẻ lo lắng.


“Chỉ là một cuộc gặp gỡ nhỏ thôi,” Hà My đáp, tiếng cười nhẹ vang lên. “Tôi nghĩ chúng ta có thể nói chuyện trực tiếp để giải quyết vấn đề này. Tôi sẽ gửi địa chỉ cho chị.”


Cúp máy, Thanh Vy cảm thấy lòng mình dậy sóng. Cô không cần đoán cũng biết rằng Nguyễn Nhã hoặc ông Nam đang đứng sau chuyện này.


Khi Minh Khang trở về từ phòng làm việc, Thanh Vy kể lại về cuộc gọi của Hà My. Anh lặng im nghe, ánh mắt anh tối sầm lại. “Cô định làm gì?” anh hỏi.


“Tôi sẽ gặp cô ta,” Thanh Vy đáp, giọng cô chắc chắn. “Tôi không thể để họ kiểm soát câu chuyện của mình.”


“Cô biết đây là một cái bẫy, đúng không?” Minh Khang nói, giọng anh trầm nhưng mang theo sự lo lắng.


“Tôi biết,” Thanh Vy đáp, đôi mắt cô ánh lên sự kiên định. “Nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác.”


Minh Khang thở dài, rồi nói: “Tôi sẽ đi cùng cô. Chúng ta không thể để họ chiếm lợi thế.”


Buổi chiều, tại một quán cà phê kín đáo trong trung tâm thành phố, Hà My đã chờ sẵn. Cô ta mặc một bộ váy thanh lịch, nụ cười nhẹ trên môi nhưng ánh mắt lại sắc bén. Khi nhìn thấy Thanh Vy và Minh Khang cùng bước vào, cô ta khẽ nhướn mày, nhưng không để lộ sự bất ngờ.


“Chào chị Vy, chào anh Minh Khang,” Hà My nói, giọng cô ta ngọt ngào. “Tôi không nghĩ cả hai sẽ đến cùng nhau.”


“Cô muốn gì?” Minh Khang hỏi, ánh mắt anh lạnh lùng.


“Ồ, tôi chỉ muốn cho chị Vy cơ hội giải thích về một vài tin đồn trước khi bài viết của tôi được xuất bản,” Hà My đáp, lướt tay qua tập tài liệu trên bàn. “Tôi tin rằng chị sẽ muốn làm rõ trước khi mọi chuyện đi quá xa.”


Thanh Vy nhìn tập tài liệu, đôi tay cô siết chặt. “Tôi không nghĩ những gì cô nhận được đều là sự thật,” cô nói, giọng cô bình tĩnh nhưng sắc bén. “Nếu cô dựa vào những tin đồn để viết bài, tôi có quyền khởi kiện.”


“Ồ, tất nhiên rồi,” Hà My đáp, nhún vai. “Nhưng chị biết đấy, công chúng luôn thích những câu chuyện có chút mờ ám. Và nếu những thông tin này đến từ những nguồn đáng tin cậy…”


“Những nguồn đáng tin cậy mà cô nói là ai?” Minh Khang cắt ngang, ánh mắt anh sắc lạnh. “Nguyễn Nhã? Ông Nam?”


Câu hỏi ấy khiến Hà My thoáng chững lại. Nhưng ngay sau đó, cô ta bật cười nhẹ. “Tôi không thể tiết lộ nguồn của mình. Nhưng anh Minh Khang, anh phải hiểu rằng, việc này không chỉ ảnh hưởng đến chị Vy mà còn đến cả gia đình họ Trần.”


“Vậy hãy thử,” Minh Khang đáp, giọng anh trầm nhưng đầy quyền uy. “Nếu bài viết này xuất bản với bất kỳ thông tin sai lệch nào, tôi đảm bảo rằng sự nghiệp của cô sẽ kết thúc.”


Câu nói ấy khiến nụ cười trên môi Hà My tắt ngấm. Cô ta nhìn thẳng vào Minh Khang, như muốn tìm kiếm một khe hở trong ánh mắt anh, nhưng không tìm được gì. Cuối cùng, cô ta nhún vai, thu dọn tập tài liệu. “Tôi sẽ xem xét lại,” cô ta nói, giọng nhẹ nhàng hơn. “Chúng ta sẽ nói chuyện sau.”


Trên đường trở về, Thanh Vy ngồi lặng trong xe, lòng cô ngổn ngang những cảm xúc. “Anh nghĩ cô ta sẽ dừng lại sao?” cô hỏi, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.


“Không,” Minh Khang đáp, giọng anh trầm xuống. “Nhưng ít nhất, cô ta biết rằng chúng ta không dễ bị thao túng.”


“Anh luôn nói ‘chúng ta’,” Thanh Vy nói, quay sang nhìn anh. “Tại sao anh lại đứng về phía tôi?”


Minh Khang im lặng một lúc lâu, rồi nói: “Vì cô là một phần của gia đình này. Và vì tôi biết cô không xứng đáng phải chịu đựng những gì họ đang làm.”


Câu nói ấy khiến Thanh Vy ngỡ ngàng. Cô không biết liệu đó có phải là sự quan tâm thật sự hay chỉ là trách nhiệm của một người chồng giả mạo. Nhưng dù là gì, cô cũng cảm thấy một sự an tâm hiếm hoi.

Novel79, 30/12/2024 11:01:16

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện