- Trình Nhiễm, cô đừng có mà quá đáng! Cô...
- Phải gọi là \'mẹ\' chứ con trai yêu dấu. Con đã quên phép tắc rồi à?
Cho dù Tần Thiến và Đỗ Thanh Xảo có tức giận như thế nào cũng chẳng làm được cái gì. Chừng nào vẫn có mặt của Tần Tư Lăng ở đây thì hai người họ căn bản chẳng dám đối nghịch với Trình Nhiễm. Đơn giản là thời thế đã thay đổi, cô hiện nay đã ngồi lên một vị trí mà bọn họ không với đến.
Con người cô xưa nay cái gì cũng phải rõ ràng. Nếu kẻ nào dám hại cô, thì đừng có trách cô là ác.
Nhìn thấy Trình Nhiễm vui vẻ đi theo Tần Tư Lăng rời đi, Đỗ Thanh Xảo hận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Tần Thiến, anh bây giờ tính sao? Tất cả mọi chi tiêu của chúng ta bây giờ đều do Trình Nhiễm nắm giữ. Nếu anh không giải quyết thì đừng có mà trách tôi bảo ba tôi rút vốn khỏi dự án của anh!
- Cô im đi! Cô tưởng tôi muốn thế này sao?
- Anh lại dám mắng tôi? Anh dám...
Khi hai người sắp sửa cãi nhau kịch liệt thì quản gia đi tới, nhẹ nhàng nhắc nhở.
- Tần Thiến thiếu gia, cậu và vợ cậu mau chóng trở về đi. Hai người đứng đây cãi nhau sẽ ảnh hưởng đến Tần tiên sinh và Tần phu nhân nghỉ ngơi.
- Ông nói ai là Tần phu nhân? Cô ta mới không phải!
Tần Thiến làm sao chấp nhận người phụ nữ mà anh ta đá, bỗng dưng leo lên đầu anh ta ngồi, trở thành mẹ của anh ta được chứ? Ai chịu thì chịu chứ Tần Thiến này không chấp nhận nổi cái chuyện hoang đường này.
Quản gia chỉ mỉm cười trước cái thái độ này của Tần Thiến. Ông đã làm việc ở đây bao năm rồi, đây là lần đầu tiên ông thấy vị gia chủ Tần Gia này dẫn một cô gái về, còn giới thiệu đây là vợ sắp cưới. Chuyện này đúng là truyện quan trọng cần thông báo cho các vị trưởng lão Tần Gia biết.
- Thiếu gia, nếu cậu không công nhận đó là vợ của ba cậu thì cậu hãy tự mình đi nói chuyện với ba cậu thử xem.
Làm sao mà Tần Thiến dám nói chuyện với Tần Tư Lăng được chứ. Có mười lá gan anh ta cũng chẳng dám.
Đợi Tần Thiến và Đỗ Thanh Xảo rời khỏi, quản gia nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho điện Tần lão phu nhân, giọng nói không kìm nén được sự vui mừng.
- Lão phu nhân, cuối cùng Tiểu Lăng cũng sắp lấy vợ rồi. Bà yên tâm, ngài ấy không có bị lệch giới tính. Tôi trông cô gái đó cũng rất được. Cứ thế này thì Tần Gia không sợ không có con nối dõi nữa.
...................................
Đêm hôm đó đã quá giờ đi ngủ. Trình Nhiễm ngồi bên cạnh giường của Tần Tư Lăng, tập trung cao độ sử dụng con lắc đồng hồ kết hợp thuật thôi miên đưa hắn vào giấc ngủ. Từng tiếng tích tắc vang bên tai lại khiến tim của cô đập liên hồi.
Không biết qua bao lâu, hai mắt của Tần Tư Lăng từ từ nhắm lại khiến cho Trình Nhiễm thở phào nhẹ nhõm. Cô cứ tưởng lần thứ hai thực hiện sẽ thất bại, may sao vẫn còn may. Nếu không, cô không biết cái mạng mình có qua nổi đến ngày mai không nữa.
Trình Nhiễm nhẹ nhàng hết sức có thể để đứng dậy, cô rón rén đưa tay tắt công tắc đèn điện đi rồi bật dàn đèn ngủ dìu dịu. Chiếc giường của cô cách giường lớn của Tần Tư Lăng không xa.
Rõ ràng sắp là vợ chồng rồi mà không cho cô ngủ chung nó mới tức chứ.
Mà Trình Nhiễm phải công nhận một điều rằng Tần Tư Lăng mắc chứng bệnh sạch sẽ là có thật. Cả căn phòng của hắn được trang hoàng rất lộng lẫy nhưng mọi đồ vật phải sạch bóng, tất cả vật dụng và đồ trang trí đều được xếp ngay ngắn không chút khe hở. Còn điều tồi tệ hơn là trước khi thực hiện thôi miên, Tần Tư Lăng bắt cô phải vào trong nhà tắm kì cọ sạch sẽ từ đầu đến chân. Tắm không đủ một tiếng thì không mở cửa cho ra ngoài.
Cái người gì đâu mà kì cục hết sức. Sau này còn cô gái nào dám sống cùng hắn chứ?
Trình Nhiễm vội vàng trèo lên giường của mình đắp chăn đi ngủ. Cô chỉ sợ rằng bản thân thức quá khuya sẽ làm tỉnh giấc ngủ ngàn vàng của vị đại Boss này thôi.
Nghĩ tới mấy em cá mập to to, tròn tròn, lớn lớn được nuôi sau khuôn viên biệt thự là cô đã nổi hết cả da gà rồi.
Căn phòng lại trở về trạng thái yên lặng vốn có. Hai người mạnh ai người ấy ngủ.
Sáng hôm sau khi Trình Nhiễm còn chưa kịp mở mắt thì một đám người giúp việc nữ đã xuất hiện trong phòng. Trên tay bọn họ ai nấy đều đeo một cái đồng hồ. Đến đúng thời điểm, tất cả bắt đầu công việc. Trình Nhiễm bị kéo dậy, lôi đi làm vệ sinh cá nhân rồi sửa soạn. Đến khi cô mở to mắt ra thì đã phát hiện bản thân đang ngồi trên bàn ăn từ bao giờ. Trước mặt cô là Tần Tư Lăng đang thong thả vừa xem tin tức trên chiếc Ipad vừa dùng bữa sáng.
Có vẻ đêm qua hắn ngủ rất ngon nên tinh thần hôm nay rất sảng khoái. Đến cả quản gia đứng bên cạnh cũng cười không ngậm được miệng. Chỉ có Trình Nhiễm là rất khó hiểu.
- Cho cô 10 phút ăn sáng. Ăn xong còn theo tôi đi đăng kí kết hôn, sau đó thử lễ phục. Đến tối phải về Biệt Viện Tần Gia thăm ông bà nội tôi nữa.
- Lễ phục sao?
- Là lễ phục trong hôn lễ của tôi và cô. Đã trở thành vợ tôi, trở thành Tần phu nhân thì không thể xuề xòa được.
Quản gia đứng phía sau còn nói thêm.
- Phu nhân, Tần tiên sinh đặc biệt thu xếp công việc trong 2 ngày lại để cùng cô chuẩn bị hôn lễ đấy. Bên nhà gái cần mời ai, cô cứ viết danh sách ra, tôi sẽ mang xe đến tận nơi đón họ.
Vừa cho được miếng trứng ốp vào miệng, Trình Nhiễm suýt bị mắc nghẹn bởi lời nói quá là vô tư của quản gia.
Sao cô cứ có cảm giác ông ta đang cố gắng hối thúc cô lấy Tần Tư Lăng nhỉ?
Hợp đồng giữa cô và Tần Tư Lăng giới hạn chỉ 1 năm thôi. Đâu cần phải khoa trương đến mức tổ chức hôn lễ lớn chứ? Nhỡ đâu sau này ly hôn rồi, cô lại bị người ta gắn cho cái mác là vợ cũ của Tần tiên sinh thì cô khó mà tìm được đối tượng mới kết hôn.
Trình Nhiễm vì mải suy nghĩ kế sách mà chỉ có ăn được mấy miếng trứng, hết 10 phút người giúp việc tự động dọn bàn mặc dù cô chưa có ăn xong. Nhìn đồ ăn của mình bị bê đi, Trình Nhiễm cảm thấy rất là tiếc nuối không nỡ.
- Tôi chưa xong! Sao anh lại quá đáng thế?
- Thời gian đối với tôi chính là tuyệt đối. Mau theo tôi lên phòng thay đồ rồi xuất phát. Nếu cô còn chần chừ nửa giây, tôi lập tức xách cổ cô đi mà không cần thay đồ nữa.
Nghe đến đây, Trình Nhiễm không đợi Tần Tư Lăng phản ứng lại đã vội chạy lên tầng. Đáng sợ quá! Sao cô có thể quen với cái con người mang những quy tắc quái gở như vậy chứ? Hiện tại chưa kết hôn đã thế này, sau này kết hôn rồi thì không biết cô còn phải chịu thêm cảnh nào nữa.
Bây giờ Trình Nhiễm rất muốn rút lui nhưng trong hợp đồng lại có một mục rằng nếu hai bên ai rút lui trước coi như vi phạm điều khoản, phải đền bù thiệt hại gấp 4 lần. Cả đời Trình Nhiễm chưa chắc đã kiếm ra số tiền lớn như vậy nên cô đã cắn răng ở lại.
Tần Tư Lăng thong thả đi lên phòng thay đồ dành riêng cho hắn, canh đúng giờ xử lí xong mọi thứ. Bộ vest đen lịch lãm rất nhanh được hắn mặc vào. Đến đúng thời điểm thì hắn đi ra khỏi phòng thay đồ không sai một giây.
Điều khiến sắc mặt Tần Tư Lăng không vui đó chính là Trình Nhiễm vẫn chưa xong? Hắn mất hết kiên nhẫn, nhanh chóng hướng phỏng ngủ chính đi đến.
- Trình Nhiễm! Cô đang thách thức sự kiên nhẫn của tôi sao? Còn không mau nhanh lên!
Lúc này Trình Nhiễm ở trong phòng tắm mới thò cái đầu ra, vẫy tay kêu Tần Tư Lăng lại gần. Tần Tư Lăng mặc dù rất khó chịu nhưng hắn vẫn cố gắng tiến lên.
- Chuyện gì?
- Cái đó... "bà dì" của tôi đến. Trong biệt thự của anh có người giúp việc nào có sẵn cái đó không? Phải là loại có cánh nha.
Tần Tư Lăng đứng hình nhìn Trĩnh Nhiễm vài giây, hàng lông mày hơi nhíu lại.
- Bà dì của cô đến thì cô cần dụng cụ có cánh làm cái gì? Để tôi bảo quản gia cho người chuẩn bị trực thăng cho cô.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.