" Ờ, nhưng mà anh phải đi tắm trước, người anh hôi R*ợ*u quá "
Cậu nói vừa dứt Hoắc Kiến Vũ lập tức chạy vào phòng tắm, Triệu Tuệ An nhìn thấy mà bật cười theo. Cô cũng muốn sinh một đứa cho anh, nhưng không ngờ đứa bé này lại được chính ba mình đem ra cá cược như vậy.
Đang miên man suy nghĩ thì cơn gió mạnh ào tới đè cô nằm xuống giường bắt đầu làm việc.Anh gấp tới nỗi không thèm mặc đồ, cứ tắm sạch là chạy ra. Triệu Tuệ An bị anh hôn đến mơ màng đầu óc, chiếc đầm của cô bị anh lột sạch
" Aa từ từ đã ông xã "
" Không từ từ được, nếu không sẽ không kịp "
Triệu Tuệ An buồn cười, anh sao lại gấp như vậy, gương mặt của anh rất trịnh trọng. Những lúc gần gũi khi trước anh đều trêu trọc cô một lúc mới đi vào, còn bây giờ khi xác nhận cô ướt thì lập tức đi vào.
" Ưm...đau...từ từ...ưm..ưm "
"Ưm...ưm...ưm..ưm "
"Um...ưm...ưm...Á "
Triệu Tuệ An nắm chặt grap giường, cái tên này sao lại ra vào mạnh như vậy mọi lần gần gũi với anh xong cô đều rất đau ở phía dưới. Hoắc Kiến Vũ đến nước rút liền tìm nơi sâu nhất của cô bắn toàn bộ vào bên trong, anh không rút ra để tránh **** **** chảy ra ngoài.
" Nghĩ đi anh, chắc được rồi đó, trễ rồi "
" Được cái gì?chưa đủ đâu "
Hoắc Kiến Vũ lại tiếp tục cuộc hành trình tạo em bé đến khi 5h sáng anh nhìn thấy cô đã ngủ anh mới chịu dừng lại. Hoắc Kiến Vũ không rút cậu nhỏ của mình ra mà để bên trong cô nằm ngủ.
Cả hai ngủ đến 10h trưa cô mới thấy khó chịu bên dưới mà thức giấc. Nhìn sang Hoắc Kiến Vũ thấy anh vẫn còn ngủ, cô nhích ra để đem cậu nhỏ anh ra ngoài nhưng lại đau bên dưới mà không ra được.Quá khó chịu bên dưới cứ nhầy nhầy, cô lập tức nhéo vào người anh
" Ưm...gì thế?...để anh ngủ "
" Hoắc Kiến Vũ anh mau rút ra khỏi người em, tại anh mà hôm nay em lại nghĩ học "
" Ưm...ngủ đi...anh buồn ngủ" Anh ôm cô vào lòng mắt vẫn nhắm nghiền
" Anh rút ra cái đã, khó chịu ૮ɦếƭ đi được"
Hoắc Kiến Vũ nhích người sang một bên cậu nhỏ liền đi ra. Triệu Tuệ An lập tức cố gắng đi vào nhà tắm với đôi chân rung rẫy, cô vào nhà tắm lập tức trèo vào bồn ngâm mình trong đó cho thoải mái
Triệu Tuệ An khoát áo choàng tắm đi ra ngoài, lấy viên vitamin uống vào cho dễ đậu thai.Hoắc Kiến Vũ mơ màng thức dậy nhìn thấy cô uống thuốc gì đó mà bật dậy la lên1
" An, em uống gì vậy? là thuốc *** sao?"1
" Nhà làm gì có thuốc *** mà uống. Anh bị điên sao? em cũng muốn có bảo bối mà "
" Vậy em uống cái gì? "
" Là vitamin cho dễ đậu thai hiểu không?" Cô giơ lộ thuốc trước mặt anh
" Hazz làm hết hồn " Anh thở thào, công sức của anh tối qua đâu thể nào để cô phá hoại được
" Anh muốn có con đến phát điên rồi sao? " Cô vừa nói vừa đi lại tủ lấy đồ mặc
" Đường đường là Hoắc tổng, đâu thể nào bị người ta cười được "
" Anh thật là, sao này em nhất định sẽ kể cho con nghe "
" Ừ, nhớ kể quá trình tạo ra bảo bối luôn nhé " Anh đi xuống giường vào nhà tắm1
.....
Gần hai tháng nay ngày nào Hoắc Kiến Vũ cũng tạo em bé trên người Triệu Tuệ An, mọi lần đến lớp cô đều ngủ trong lớp làm cho giáo viên khó chịu nhưng cũng không ai dám nói gì cô cả. Bài tập thì cô đưa cho Hoắc Kiến Vũ làm giùm, anh cũng vui vẻ làm giúp cô để tối được ăn thịt1
" Tuệ An cậu làm gì mà ngày nào cũng ngủ gật hết vậy? "
" Ờ thì mình bị mất ngủ, chỉ ngủ được ban ngày "
" Bệnh gì ngủ ngộ vậy? cậu xem đi khám đi nhé "
" Ừ, mình biết rồi "
Triệu Tuệ An gục xuống bàn mà ngủ, nếu để Hoàng Y Nhung biết chắc cô không dám đi học nữa.
Dạo này tính tình Triệu Tuệ An rất thất thường, hay nỗi cáo lên khi không nhìn thấy Hoắc Kiến Vũ, anh rất hay thường đưa cô tới tập đoàn nếu không tối sẽ không được ôm ngủ.
Triệu Tuệ An từ trong phòng nghĩ của tập đoàn bước ra, cô mặc chiếc đầm thun cho dễ ngủ, cô vừa mới ngủ dậy đi ra thì thấy anh đang nói chuyện gì đó với nữ giám đốc kinh doanh mà mặt có vẻ rất vui, Triệu Tuệ An nhìn thấy mà tỉnh cả ngủ đi nhanh lại bàn làm việc của anh lấy điện thoại với túi xách ra về
" An, em đi đâu vậy?"
Hoắc Kiến Vũ đang bàn việc thì thấy cô mặt giận dữ đi lại
"Đi về "
" Gì? anh còn đang làm việc mà, chờ lát chúng ta cùng về " Hoắc Kiến Vũ đi lại ôm lấy eo cô
" Thôi, ở đây phiền anh, tôi về " Cô gạt tay anh khỏi eo mình
" Cô ra ngoài trước đi, phần còn lại qua Phó tổng giải quyết " Anh nói với giám đốc kinh doanh
Cô giám đốc kinh doanh là có âm mưu với Hoắc Kiến Vũ nên thấy Triệu Tuệ An giận dỗi cô ta rất hã dạ trong lòng. Cô ta gom tài liệu lướt qua Triệu Tuệ An nhếch môi cười
" Đứng lại " Triệu Tuệ An gằng giọng
" Thiếu phu nhân có chuyện gì sao?"
" Lương Thuần Châu cô to gan dám nhếch môi với tôi sao?" Triệu Tuệ An cầm bảng tên cô ta trước ng
" Không có, tôi chỉ chào thiếu phu nhân thôi, Tổng giám đốc tôi không có " Cô ta lắc đầu gương mặt tỏ vẻ thương hại.
" Vậy ý cô là mắt tôi bị mù hay là tôi vu oan cho cô "
" Thiếu phu nhân tôi không phải ý đó, tôi không có "
"Được rồi cô ra ngoài trước đi " Hoắc Kiến Vũ giọng lạnh tanh nói
Hoắc Kiến Vũ khi nãy tức giận Triệu Tuệ An nên quay mặt hướng khác cũng không để ý tới, nhưng dạo này cô rất hay nỗi quạo vô cớ nên anh nghĩ cô kiếm chuyện với nhân viên của anh.
Triệu Tuệ An quay lại nhìn qua Hoắc Kiến Vũ,gương mặt của cả hai bây giờ rất khó coi. Lương Thuần Châu mở cửa ra ngoài lập tức Triệu Tuệ An cũng bỏ đi. Hoắc Kiến Vũ cầm tay cô lại
" Em gây sự đủ chưa? Từ nhà đến tập đoàn "
" Em gây sự sao? Rõ ràng là cô ta nhếch môi cười nhạo em "
" Vậy em muốn anh làm gì cô ta, đuổi việc hay Gi*t ૮ɦếƭ "
" Hoắc Kiến Vũ anh dùng thái độ như vậy nói với em sao?"
Triệu Tuệ An phủi tay anh ra đi về, Hoắc Kiến Vũ cũng chịu không nỗi tính tình thất thường của cô mà để cô ra về.
...
" Ừ, ngày vui của họ sắp hết rồi, chị sẽ giúp em trừ khử cô ta " Lương Thuần Châu nói chuyện điện thoại với ai đó
"......"
" Không gì đâu em, mọi chuyện đang đi đúng kế hoạch của chúng ta "
"...."
" Được.Tạm biệt "
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.