Chương 13

Em Gái Nuôi, Cô Thua Tôi Rồi!

Mộc Tùy 07/07/2024 00:49:42

- Chị..chị xin lỗi. Mùi trà xanh nồng quá nên chị hơi hoảng.
Trà xanh? Hắn khó hiểu nhìn cô, cũng phải tên này có bao giờ cập nhật từ mới đâu. Thế cũng tốt, đỡ hắn nghi ngờ, tại trước đây mỗi lần sợ cô cũng hay hoảng loạn vậy, hắn cũng quen rồi.
Nhìn cái cảnh cô gái nào đó đau đớn với cái u chuẩn bị sưng to trên đầu thật thoả mãn..
Giật chồng chị à em. Một lần đủ rồi!
Câu nói của Thiên Hân như chọc lên cơn nhột của Ái Huyền. Khuôn mặt thì ngây thơ như kia mà hành động câu nói thật quá ác.
Hàn Thiên, hắn là một minh tinh nổi tiếng. Hàn Mặc cũng là một chủ công ty lớn, hai người họ có một cái giống nhau. Đó là chưa từng công khai cô với công chúng. Phải chăng, cũng một lần nữa cô bị bỏ rơi, bị người em gái nuôi này ςướק mất?
Nên giờ đây Thiên Hân đang thực sự tạo một cuộc chiến, cô muốn lấy lại thứ thuộc về mình. Dù là danh phận hay là tình cảm .
Mọi thứ, họ phải trả giá cho sự khổ cực của cô bấy lâu nay. Cô đã bỏ mặc gia đình mình, đã bỏ việc học tập ớ dưới quê chỉ để được bên Hàn Mặc. Giờ đây cô chẳng có gì trong tay, cô cũng chẳng thể về nhà.
Cô sợ, sợ họ lại khóc, sợ những bệnh tật của mẹ và bà ngoại lại tái phát. Gọi cha mẹ là một cụm từ, nhưng thực sự cô sinh ra chẳng có cha. Gia đình nội, họ bảo cô là tạp chủng, bảo cô không phải con cháu của họ...thật đáng thương nhỉ?
Thế đấy, cô bỏ họ những người yêu thương cô để theo đuổi tình yêu của mình. Giờ cô mới hiểu, nhiều khi nên bên những cạnh yêu thương mình trước, chứ không nên chọn người mình yêu thương.
Thiên Hân nhìn Ái Huyền với đôi mắt rực lửa, muốn cạnh tranh sao? Em còn non lắm, với cái sự giả bộ của em thì chị cũng làm được.
Ái Huyền thấy mình đang có vẻ bất lợi trong tình huống này vì dù sao giận dỗi chứ họ vẫn là người yêu, cô ta muốn cũng chẳng chen vô lúc này được.
Thấy Huyền bỏ đi với sự bực tức, Thiên Hân cũng thoải mái được phần nào. Vừa giữ được con át chủ bài là hắn, cũng khẳng định sự trở lại của cô một lần nữa .
Tơ tưởng một hồi cô không nhớ mình đang ngồi hẳn lên đù* của con sói nào đó, đến khi có giọng nói văng lên mới giật mình :
- Em ghét mùi trà xanh? Anh thấy cũng dễ ngửi mà?
Bởi sự nhõng nhẽo kèm theo Thiên Hân nói mình đang sợ nên hắn cũng quên mất việc giận cô mà hỏi một câu vô cùng ngây thơ.
Tên cáo già này cũng có lúc ngu ngơ thế này ư? Chẳng bù cho lúc giận dữ, mặt cau có rồi có khi thì lạnh lùng, thờ ơ. Giờ thì chưng cái bộ mặt ngáo này ra, có phải dễ thương không .
Nghịch quá cô bèn đưa tay véo vào má hắn mà bảo
- “Trà xanh” không tốt, nó gây “mất ngủ”. Không nên dùng, nhớ chưa?
Câu nói như ẩn chứa bao sự dặn dò, trà xanh có công dụng tốt cũng có mặt trái. Nhưng “trà xanh” này lại toàn tác hại, hại gia đình người khác.
- Ừm, anh nhớ rồi. Trà xanh không tốt, phải nghe lời..
Anh thật dễ dãi và nghe lời vợ

Novel79, 07/07/2024 00:49:42

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện