Những ngày sau đó, cuộc sống dần quay trở lại nhịp điệu quen thuộc. Dự án của Khả Nguyệt đã được hoàn tất một cách trọn vẹn, và cô dành thời gian để nghỉ ngơi, suy nghĩ về những kế hoạch mới. Nhưng sâu trong lòng, một cảm giác ấm áp luôn hiện diện – đó là tình yêu của Thiên Vũ, sự đồng hành mà cô biết sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc trong cuộc đời.
Buổi sáng hôm ấy, khi cô đang ngồi bên cửa sổ, nhìn ra con phố nhỏ nhộn nhịp, điện thoại cô reo lên. Là một cuộc gọi từ Thiên Vũ.
“Chào buổi sáng,” anh nói, giọng anh trầm ấm. “Em có bận không? Anh muốn đưa em đến một nơi.”
“Lại là một bất ngờ sao?” cô hỏi, khẽ bật cười. “Anh lúc nào cũng thích làm em tò mò.”
“Chỉ là anh muốn tạo thêm kỷ niệm đẹp cho chúng ta,” anh đáp. “Anh sẽ đến đón em ngay.”
Cô đồng ý, lòng tràn đầy sự háo hức. Thiên Vũ luôn có cách khiến những ngày bình thường trở nên đặc biệt. Cô nhanh chóng chuẩn bị, mặc một chiếc váy nhẹ nhàng, khoác thêm chiếc áo ấm, rồi bước xuống khi anh vừa đến.
Anh đưa cô đến một ngôi làng nhỏ nằm bên ngoài thành phố, nơi được bao quanh bởi những dãy núi và cánh đồng xanh mướt. Khi họ đến, không khí trong lành và yên bình khiến cô cảm thấy như bước vào một thế giới khác – một nơi không có những ồn ào, vội vã của cuộc sống hàng ngày.
“Đây là nơi mà anh luôn muốn đến,” anh nói, khi họ cùng nhau bước qua con đường lát đá dẫn vào trung tâm ngôi làng. “Và anh nghĩ, sẽ tuyệt hơn nếu anh đến đây cùng em.”
Cô mỉm cười, nắm lấy tay anh. “Cảm ơn anh vì đã đưa em đến đây. Nơi này thật sự rất đẹp.”
Họ dừng chân tại một quán trà nhỏ nằm cạnh một con suối. Không gian ở đây ấm cúng, với những chiếc bàn gỗ mộc mạc và ánh đèn vàng dịu nhẹ. Anh gọi hai tách trà nóng, rồi cả hai ngồi xuống bên cửa sổ, nhìn ra khung cảnh yên bình bên ngoài.
“Nguyệt,” anh bất ngờ gọi, ánh mắt anh tràn đầy sự dịu dàng. “Anh đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai của chúng ta.”
Cô ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt cô ánh lên sự tò mò. “Và anh nghĩ gì?” cô hỏi.
“Anh nghĩ rằng, chúng ta đã đi qua rất nhiều thử thách,” anh nói, giọng anh trầm xuống. “Nhưng mỗi lần nhìn lại, anh càng cảm thấy chắc chắn hơn rằng em chính là người mà anh muốn đi cùng suốt quãng đời còn lại.”
Cô không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn anh. Trong lòng, cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của anh, và điều đó khiến cô không thể không xúc động.
“Nguyệt,” anh tiếp tục, ánh mắt anh không rời khỏi cô. “Anh không muốn chỉ là một phần trong cuộc đời em. Anh muốn chúng ta thực sự cùng nhau xây dựng một gia đình, một tương lai mà cả hai đều mong muốn.”
Câu nói của anh khiến cô khựng lại. Trái tim cô đập nhanh hơn, nhưng không phải vì lo lắng, mà vì cô biết rằng mình cũng cảm nhận điều tương tự.
“Thiên Vũ…” cô khẽ gọi, giọng cô nhỏ nhưng đầy cảm xúc. “Em đã từng rất sợ hãi khi nghĩ về tương lai. Nhưng anh đã khiến em tin rằng, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn. Và em nghĩ rằng, em đã sẵn sàng.”
Anh mỉm cười, nắm lấy tay cô, siết chặt như muốn truyền thêm sức mạnh. “Cảm ơn em,” anh nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. “Anh sẽ làm mọi thứ để khiến em hạnh phúc.”
Cô không đáp, nhưng nụ cười dịu dàng trên môi cô đã nói lên tất cả. Trong khoảnh khắc ấy, họ biết rằng tình yêu của họ đã thực sự bước sang một chương mới – một chương đầy hy vọng và những giấc mơ chung.
Buổi chiều, khi họ rời khỏi quán trà, ánh nắng vàng nhẹ trải dài trên con đường nhỏ dẫn ra cánh đồng. Họ bước bên nhau, nói về những điều giản dị trong cuộc sống, nhưng mỗi lời nói đều chứa đựng sự yêu thương và trân trọng.
Khi hoàng hôn buông xuống, họ dừng lại bên một cây cầu gỗ nhỏ, nơi ánh sáng cuối ngày phản chiếu trên mặt nước tạo nên một khung cảnh rực rỡ. Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt anh tràn đầy sự chân thành.
“Nguyệt, em có biết rằng, em là điều đẹp nhất đã xảy ra trong cuộc đời anh không?” anh khẽ nói.
“Em cũng cảm thấy như vậy,” cô đáp, giọng cô khẽ run. “Anh đã khiến em tin rằng, tình yêu có thể vượt qua mọi giới hạn.”
Anh không nói gì thêm, chỉ khẽ cúi xuống và đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô. Trong khoảnh khắc ấy, cả hai đều biết rằng, họ đã tìm thấy một nơi mà họ thuộc về – không phải là một địa điểm, mà là trái tim của nhau.
Lời kết chương:
Chương 36 khép lại với sự khẳng định sâu sắc hơn về tình yêu và tương lai của Thiên Vũ và Khả Nguyệt. Qua những thử thách và thời gian, họ đã xây dựng một nền tảng vững chắc cho mối quan hệ của mình, và giờ đây, họ đã sẵn sàng bước tiếp cùng nhau trên con đường mới. Những chương tiếp theo sẽ tiếp tục hé lộ hành trình này.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.