Chương 22

Dưới Ánh Mặt Trời, Có Anh Và Em

Novel79 22/12/2024 19:08:16

Những ngày tiếp theo, không khí giữa Thiên Vũ và Khả Nguyệt mang một màu sắc khác. Dù cả hai vẫn cố gắng duy trì sự bình thường trong những buổi gặp gỡ, nhưng đâu đó, nỗi lo lắng về khoảng cách sắp tới vẫn len lỏi vào từng ánh mắt, từng câu nói.


Một buổi sáng cuối tuần, khi Khả Nguyệt đang sắp xếp lại những tài liệu và hồ sơ cần thiết cho dự án ở nước ngoài, tiếng chuông cửa vang lên. Cô bước ra, và không quá ngạc nhiên khi thấy Thiên Vũ đứng đó, tay cầm một túi giấy lớn, bên trong là những món đồ ăn sáng mà anh mua trên đường đến.


“Anh nghĩ em có thể cần nạp thêm năng lượng,” anh nói, nụ cười nhẹ hiện lên trên môi.


“Cảm ơn anh,” cô đáp, nở một nụ cười nhẹ. “Nhưng em không nghĩ rằng mình có thể ăn nhiều vào lúc này.”


“Em phải ăn,” anh nói, ánh mắt anh ánh lên sự quan tâm. “Chúng ta còn một ngày dài để nói về những gì cần chuẩn bị.”




Họ ngồi xuống bên bàn ăn trong căn hộ nhỏ của cô. Trong khi anh đặt những món ăn ra bàn, cô lặng lẽ quan sát anh, lòng tràn đầy những cảm xúc khó tả. Đây là người đàn ông đã từng làm tổn thương cô, nhưng cũng là người duy nhất khiến cô cảm thấy được yêu thương một cách trọn vẹn.


“Anh nghĩ rằng, em không cần phải lo lắng quá nhiều,” anh nói, phá tan sự im lặng. “Em đã luôn làm rất tốt trong mọi thứ. Dự án này cũng sẽ như vậy.”


“Nhưng em lo rằng mình sẽ không đủ sức để cân bằng mọi thứ,” cô nói, giọng cô mang chút do dự. “Công việc, cảm xúc, và cả chúng ta.”


“Chúng ta sẽ làm được,” anh đáp, ánh mắt anh nhìn thẳng vào cô. “Dù khoảng cách có xa đến đâu, anh vẫn sẽ ở đây, chờ đợi em. Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi.”


“Anh không sợ sao?” cô hỏi, đôi mắt cô ánh lên sự tò mò.


“Sợ chứ,” anh thừa nhận, nụ cười dịu dàng hiện trên môi. “Nhưng anh sợ mất em hơn.”


Câu nói của anh khiến cô khựng lại. Cô không biết phải đáp lại thế nào, nhưng lòng cô dâng lên một cảm giác ấm áp – một cảm giác mà chỉ có anh mới mang lại được.




Buổi chiều, họ cùng nhau ra ngoài, đi dạo trên con phố quen thuộc. Gió lạnh thổi qua, nhưng sự hiện diện của anh bên cạnh khiến cô không cảm thấy cô đơn. Họ bước chậm rãi bên nhau, nói về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, như thể muốn kéo dài thêm chút thời gian quý giá này.


“Em có nhớ lần đầu tiên chúng ta đi dạo cùng nhau không?” anh bất ngờ hỏi, ánh mắt anh nhìn xa xăm về phía trước.


“Nhớ chứ,” cô đáp, khẽ mỉm cười. “Là một buổi tối mùa đông như thế này. Anh đã cố tình đi thật chậm để có thể ở bên em lâu hơn.”


“Và em đã trách anh vì làm trễ giờ về,” anh nói, bật cười. “Nhưng anh nghĩ, đó là một trong những ký ức đẹp nhất mà anh từng có.”


Cô không đáp, chỉ khẽ mỉm cười. Những ký ức ấy, dù đã cũ, nhưng vẫn luôn giữ một vị trí đặc biệt trong lòng cô.




Khi hoàng hôn buông xuống, họ dừng lại bên một quán cà phê nhỏ. Ánh sáng ấm áp từ những chiếc đèn long trong quán tạo nên một bầu không khí yên bình, như muốn giữ họ lại trong khoảnh khắc này lâu hơn.


“Thiên Vũ,” cô khẽ gọi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang chút nghiêm túc.


“Ừ?” anh đáp, đôi mắt anh dừng lại trên gương mặt cô.


“Em muốn cảm ơn anh,” cô nói, ánh mắt cô tràn đầy cảm xúc. “Cảm ơn vì đã luôn ở bên em, ngay cả khi mọi thứ trở nên khó khăn nhất.”


“Không cần cảm ơn,” anh đáp, giọng anh trầm ấm. “Bởi vì với anh, điều duy nhất anh muốn làm là bảo vệ em, và tình yêu của chúng ta.”


“Anh thật sự nghĩ rằng, chúng ta sẽ vượt qua được khoảng cách này sao?” cô hỏi, giọng cô khẽ run.


“Anh không chỉ nghĩ, mà anh biết chắc rằng chúng ta sẽ làm được,” anh nói, ánh mắt anh đầy sự kiên định. “Bởi vì tình yêu này không chỉ là của riêng anh hay em, mà là của cả hai chúng ta.”


Cô nhìn anh, đôi mắt cô long lanh trong ánh đèn. “Vậy thì, em sẽ tin anh,” cô nói, giọng cô nhỏ nhưng rõ ràng. “Và em sẽ cố gắng hết sức để giữ lấy tình yêu này.”


Anh không nói gì, chỉ khẽ nắm lấy bàn tay cô, như một lời hứa thầm lặng rằng anh sẽ luôn ở bên cô, dù bất cứ chuyện gì xảy ra.




Đêm ấy, khi trở về nhà, Khả Nguyệt ngồi bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời đầy sao. Trong lòng cô, những lo lắng vẫn còn đó, nhưng đồng thời, một niềm tin mới cũng đã bắt đầu nảy nở. Cô biết rằng, hành trình phía trước không dễ dàng, nhưng với Thiên Vũ bên cạnh, cô có thể vượt qua tất cả.

Novel79, 22/12/2024 19:08:16

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện