Chương 15

Độc Sủng Mình Em

Máy Karry 11/05/2024 17:33:54

Ngay tức khắc cả khám phòng họp im lặng, chỉ thấy một thân hình nhỏ nhắn chạy ục ịch đến nắm lấy tay người đàn ông lôi đi.
"Ba, ba còn không mau nhanh lên, ba sắp mất vợ tới nơi rồi kìa!".
"..."
"Ba ơi, nhanh lên, nhanh lên, mẹ bị chú đẹp trai bắt đi rồi huhu".
Hắn ngạc nhiên nhìn bàn tay nhỏ bé đang lôi kéo mình đi, lúc này mới kịp phản ứng nhìn thân hình nhỏ nhắn trước mặt.
"Bôn Bôn, sao con lại ở đây?"
"Là dì Trần đưa con đến đây, dì nói ba và mẹ đều ở đây, nhưng nãy con thấy mẹ đi cùng với chú đẹp trai rồi".
"Gì cơ?" Tử Bạch Ngôn dường như không tin vào tai mình, hắn kéo cậu nhóc lại gần nhíu mày hỏi lại: "Con nói mẹ con đang đi cùng với người đàn ông khác".
"Dạ"
Bôn Bôn thành thật gật đầu, đôi mắt to tròn long lanh nhìn hắn.
Hắn nghe vậy, gương mặt tuấn tú bỗng chốc nổi lên một tia âm u.
Sắc mặt lập tức u ám, Ng'n t đã nổi lên từng khớp xương trắng bệch rõ rệt.
Mẹ kiếp! Hắn tưởng cô vẫn đang ở trong côn ty đợi hắn, thật không ngờ cô thế mà lại chuồn ra ngoài đi gặp gã đàn ông khác.
Là ai? Ai dám đào góc tưởng nhà hắn, có phải là chán sống rồi không.
Tử Bạch Ngôn không nói gì, hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho cô, nhưng qua bao nhiêu cuộc gọi vẫn không thấy cô nhấc máy.
Cmn, hắn thật muốn chửi thề một câu.
Tử Bạch Ngôn cắn răng...Vợ à! Dám trốn anh đi gặp người đàn ông khác, để xem về nhà anh có đánh gãy chân em.
Hắn trầm ngâm im lặng một lúc, sau đó liền cúi xuống bế cậu nhóc lên vai, sải bước nhanh vào trong thang máy.
[……]
Mười lăn phút sau, dưới đằng sau bồn hoa cây cảnh, chỉ thấy bóng dáng một lớn, một nhỏ đang ngó nghiêng nhìn về phía trước.
"Ba, ba nhìn kìa mẹ đang ở cùng với chú đẹp trai trong đấy".
Hắn nhìn theo hướng cậu nhóc đang chỉ, đó là một quán cà phê ở gần ngay công ty hắn.
Từ bên ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng bóng dáng cô đang ngồi gần trước cửa sổ, miệng cô còn không ngừng cười tươi nhìn người đàn ông đối diện.
F**k!!! Cô lại còn cười tươi vui vẻ với tên đó đến vậy.
Hắn bực bội khẽ ngắt mạnh một cành cây trước mặt.
"Ba ơi! Cô giáo dạy không được ngắt hoa lung tung đâu, sẽ bị phạt đấy". Cậu nhóc nhíu mày nhìn hắn nói.
Hắn nghe vậy, khẽ cúi xuống nhìn nhìn cành cây trên tay, nghĩ nghĩ liền vứt nó đi.
"Ba ơi! Mình không vào trong sao ạ".
"Đợi một chút..."
Hắn còn chưa nói xong, ngay lập tức đã nhìn thấy bên trong người đàn ông đang vươn người về phía cô, tựa như muốn hôn cô vậy.
Mẹ kiếp!
Tử Bạch Ngôn đứng phát dậy, ***g *** phập phồng đã tức đến muốn hộc máu.
Hắn quay sang nhìn cậu nhóc, nghiến răng nghiến lợi.
"Nhóc con, con làm chủ cho ba, chúng ta nhất định phải đi bắt gian tại trận".
"Dạ" cậu nhóc khẽ gật đầu, nhưng rất nhanh lại nhìn hắn hỏi: "Vậy ba có phạt mẹ không ạ".
"Tất nhiên, về nhà ba sẽ dùng \'cây gậy\' của mình đánh tép ௱ô** mẹ".
"..."
Đúng lúc hai cha con đang định bước vào trong quán, đằng sau chợt bị một cánh tay kéo lại.
Tử Bạch Ngôn nhíu chặt mi tâm, hắn quay lại đang định mở miệng, chỉ thấy đối phương trước mặt trên tay đang cầm một tấm thẻ cảnh sát, thanh âm lạnh nhạt của viên cảnh sát cứ thế vang lên.
"Này anh, chúng tôi từ camera quan sát được gần một tiếng trước thấy anh có hành vi đáng ngờ, chúng tôi nghi ngờ anh là kẻ trộm hơn nữa còn cố ý bắt cóc trẻ em, chúng tôi yêu cầu anh theo chúng tôi về đồn cảnh sát ngay lập tức".

Novel79, 11/05/2024 17:33:54

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện