Tôi chỉ có thể đứng đó, nhìn anh mở ra từng trang nhật ký...
Ngày X tháng X năm X
Hình như mình đã thích một chàng trai. Anh ấy thật đẹp trai, cách anh ấy cho mèo hoang ăn thật ấm áp.
Nhưng anh ấy sẽ không thích mình đâu, đúng không? Mình quá bình thường mà.
Ngày X tháng X năm X
Cả trường đều cười nhạo mình, nói rằng mình không biết lượng sức, sao dám mơ tưởng đến một tài tử ngành luật.
Mình không muốn mơ tưởng. Mình chỉ cần ở bên cạnh anh ấy là đủ rồi.
Ngày X tháng X năm X
Vì thích Lục Từ, mình bị bạn cùng phòng cô lập. Chỉ có Trịnh Dao đứng về phía mình, cô ấy nói rằng thích một người không có gì sai cả.
Mỗi người đều nên dũng cảm là chính mình.
Trịnh Dao là người bạn đầu tiên trong đời mình, và cũng là người duy nhất.
Có bạn bè, thật tuyệt.
Đêm tốt nghiệp
Lục Từ nói rằng có thể ở bên mình.
Ông trời đột nhiên bắt đầu chiếu cố mình sao?
Nếu tất cả những đau khổ và khó khăn trước đây chỉ để mình gặp được Lục Từ, thì mình cảm thấy rất xứng đáng và còn rất may mắn.
Ngày X tháng X năm X
Công việc của Lục Từ không thuận lợi lắm.
Không sao, ngay cả khi anh ấy mãi không thành công, mình vẫn có thể nuôi anh ấy.
Ngày X tháng X năm X
Lục Từ cuối cùng cũng nhận được một vụ kiện.
Mình thật sự vui mừng cho anh ấy.
Ngày X tháng X năm X
Lục Từ thắng vụ kiện rồi.
Mình thật sự vui mừng cho anh ấy.
Ngày X tháng X năm X
Lục Từ bị thủng dạ dày và phải nhập viện, mình cảm thấy rất đau lòng.
Mình muốn chăm sóc anh ấy thật tốt.
Ngày X tháng X năm X
Mình đã từ chức.
Dù mình yêu công việc đó đến nhường nào.
Nhưng vì Lục Từ, mình sẽ không hối hận.
Ngày X tháng X năm X
Đã trễ hơn mười ngày rồi.
Mình đã mang thai.
Mình lo lắng hỏi Lục Từ liệu bây giờ anh ấy có muốn có con không?
Anh ấy nói không muốn.
Không một chút do dự.
Mình nhờ Trịnh Dao đi cùng để ***.
Trịnh Dao mắng mình là ngốc.
Mình chỉ không muốn gây thêm gán*** cho Lục Từ.
Ngày X tháng X năm X
Lục Từ đã trở thành một luật sư cực kỳ giỏi.
Anh ấy đã có văn phòng luật sư riêng của mình.
Anh ấy thật tuyệt vời.
Ngày X tháng X năm X
Em trai của Trịnh Dao bị bắt giam vì say rượu và đánh nhau.
Trịnh Dao hy vọng Lục Từ có thể giúp đỡ, nhưng anh ấy từ chối.
Trịnh Dao nói rằng Lục Từ không hề yêu mình.
Không.
Lục Từ chỉ có chính nghĩa của anh ấy.
Ngày X tháng X năm X
Trịnh Dao chặn mình.
Mình đã mất đi người bạn duy nhất của mình.
Ngày X tháng X năm X
Lục Từ cầu hôn mình.
Mình thật sự hạnh phúc.
Ngày X tháng X năm X
Chúng mình không tổ chức đám cưới vì Lục Từ rất bận.
Ngày X tháng X năm X
Lâm Miểu Miểu đã trở về nước.
Thì ra Lục Từ không lạnh lùng với tất cả mọi người.
Ngày X tháng X năm X
Lâm Miểu Miểu nói rằng cô ấy và Lục Từ là thanh mai trúc mã, và số phận đã buộc họ phải chia cách.
Lục Từ luôn thích cô ấy.
Cô ấy bảo mình nên chủ động rời xa Lục Từ, nhưng mình không đồng ý.
Vì Lục Từ đã nói rằng giữa anh ấy và Lâm Miểu Miểu không có gì.
Mình tin anh ấy.
Ngày X tháng X năm X
Mình không biết niềm tin của mình vào Lục Từ còn kéo dài được bao lâu.
Anh ấy thật sự rất khác khi ở bên Lâm Miểu Miểu.
Rất khác.
Ngày X tháng X năm X
Hôm nay là sinh nhật của Lục Từ.
Nhưng sáng nay chúng mình đã cãi nhau vì Lâm Miểu Miểu.
Mình đã hiểu lầm Lục Từ.
Sau khi anh ấy tan làm, mình sẽ xin lỗi anh ấy thật tử tế.
Lục Từ từng nói rằng mình mặc váy xanh rất đẹp.
Anh ấy sẽ thích chứ?
Nhật ký dừng lại ở đây.
Tôi thấy những giọt nước mắt của Lục Từ rơi xuống, từng giọt to không ngừng chảy. Tiếng khóc nén lại khiến anh trông thật đau khổ.
Nhưng tôi không hiểu.
Anh đang đau khổ vì điều gì?
Là vì cảm giác tội lỗi sao?
Nhưng cuối cùng, anh vẫn ký vào giấy hòa giải để tha thứ cho Lâm Miểu Miểu.
Vậy thì sự hối hận này có ý nghĩa gì chứ?
Tôi lơ lửng trên không, bình thản nhìn Lục Từ.
Ngoài cảm giác buồn cười, tôi không còn thấy bất cứ điều gì khác.
Không biết đã bao lâu trôi qua, điện thoại của anh reo lên.
Tôi thấy cảm xúc trên gương mặt anh dần lắng xuống. Chẳng mấy chốc, tất cả nỗi buồn dành cho tôi đều tan biến.
May mà tôi không còn kỳ vọng gì ở anh nữa.
Anh nhấc máy, giọng điệu đã trở lại bình thường:
“A lô?”
“Lục luật sư phải không?”
“Cậu là ai?”
“Tôi có một thứ hay ho, chỉ cần cậu đồng ý làm luật sư biện hộ miễn phí cho tôi và thắng kiện, tôi đảm bảo thứ này sẽ không bị tiết lộ ra ngoài.”
“Cậu đang nói cái gì?”
“Cậu xem rồi sẽ biết.”
Người kia cúp máy ngay lập tức.
Không lâu sau, có một yêu cầu kết bạn trên WeChat.
Lục Từ nhấn đồng ý.
Ngay sau đó, người kia gửi đến một đoạn video.
Lục Từ mở lên xem.
Nhìn thấy nội dung video, tôi không thể không cảm thấy buồn cười.
Đây có phải là "lưới trời long lộng, tuy thưa mà khó lọt" không nhỉ?
Video ghi lại cảnh Lâm Miểu Miểu đâm tôi hôm đó.
Chắc hẳn được quay từ một góc khuất.
Video bắt đầu bằng cảnh tôi bị Lâm Miểu Miểu đâm ngã xuống đất lần đầu tiên.
Nỗi đau khiến tôi không thể đứng dậy, chỉ còn ý thức đầy đau đớn, cố gắng kêu cứu:
"Cứu tôi, làm ơn gọi xe cứu thương giúp tôi, làm ơn... Tôi không thể ૮ɦếƭ được, hôm nay là sinh nhật chồng tôi... Tôi phải ở bên anh ấy trong ngày sinh nhật..."
Trong video, tôi đau đớn đến cùng cực.
Lâm Miểu Miểu bước xuống từ ghế lái. Trong mắt cô ta ban đầu là sự hoảng loạn, nhưng chỉ trong chốc lát, ánh mắt ấy bỗng trở nên bình tĩnh.
"Ôn Tình?"
Tôi cố gắng mở mắt nhìn cô ta.
Thấy ánh mắt cô ta lóe lên sự độc ác.
"Hừ."
Cô ta cười, nụ cười đầy tàn nhẫn.
"Đây là do cô tự chuốc lấy, Ôn Tình."
"Cô định làm gì?"
Tôi hoảng sợ nhìn cô ta.
"Lục Từ yêu tôi, chỉ vì đã kết hôn với cô nên anh ấy mới từ chối tôi. Nếu cô ૮ɦếƭ rồi, tôi và Lục Từ sẽ có thể ở bên nhau."
"Không, không phải vậy đâu... Đừng Gi*t tôi, làm ơn đừng Gi*t tôi..."
"Ôn Tình, chỉ có thể nói là số cô không may."
Nói xong, Lâm Miểu Miểu quay lại xe, trực tiếp lái xe nghiền qua người tôi, nghiền nát đầu tôi dưới bánh xe.
Sau đó, video chuyển đến cảnh Lâm Miểu Miểu khóc lóc gọi điện cầu cứu Lục Từ.
Rồi tiếp theo, anh đến.
Tất cả sự chú ý của anh đều dành cho Lâm Miểu Miểu.
Anh nhanh chóng đưa cô ta rời khỏi hiện trường.
Video kết thúc.
Lục Từ siết chặt nắm đấm, dùng lực rất mạnh.
Nhưng tôi không thể đọc được cảm xúc của anh.
Không biết anh có đang cảm thấy may mắn rằng video này nằm trong tay mình, thay vì bị gửi thẳng đến cơ quan công an hay không.
Điện thoại của Lục Từ lại reo lên.
Ở đầu dây bên kia, giọng nói hiểm ác vang lên:
“Chỉ cần anh đồng ý điều kiện của tôi, tôi đảm bảo sẽ không để người anh yêu gặp chuyện, và cũng sẽ không để anh trở thành kẻ tiếp tay.”
Lục Từ lập tức cúp máy.
Anh không nói gì.
Điều đó có nghĩa là anh đã ngầm đồng ý.
Chỉ là, giới hạn đạo đức không cho phép anh nói ra ngay lúc này.
Tôi thấy anh đứng dậy, rồi gọi điện cho Lâm Miểu Miểu:
"Em đang ở đâu?"
"Ở nhà."
"Anh sẽ đến ngay."
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.