Trác Thạc Hy chu môi. Cô còn chưa tính số anh việc cô mang thai rồi sinh con cực khổ, đau đớn nhưng tiểu Vỹ lại không giống cô mà giống anh.
Đến trưa thì Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân đi vào bệnh viện thăm Hác Thế Kiệt. Cả hai còn bị tiểu Hiện theo.
" Gia đình hạnh phúc quá nhỉ. Hôm trước còn thê thảm như sắp ૮ɦếƭ "
Khuất Trác Hiên đi vào liền khịa Hác Thế Kiệt. Hai anh cứ như vậy, gặp nhau là cứ khịa.
"Tất nhiên. Biết vậy lúc trước tôi đã đâm đầu vào xe cậu"
Trác Thạc Hy bậm môi nhìn Hác Thế Kiệt. Sao anh lại nói chuyện như vậy? Có biết hôm qua cô sợ thế nào không?.
Hác Thế Kiệt nhìn thấy Trác Thạc Hy như vậy mà không dám nói thêm. Anh đành ngậm ngùi bế tiểu Vỹ lên hôn vào cặp má bánh bao của cậu.
Khuất Trác Hiên cười lớn đi lại vỗ vai anh.
" Cậu đúng là làm mất mặt đàn ông "
" Chắc cậu hơn tôi"
* khụ khụ *
Khuất Trác Hiên họ nhẹ vài cái rồi nhìn Chu Diệp Vân. Cô đang nhướn mày,
thách thức với anh.
" Ừm thì...đàn ông mà...hơn thua chi với phụ nữ "
Chu Diệp Vân mím môi cười rồi đi lại đưa tiểu Hiến cho anh.
" Con anh thì anh bế đi "
Khuất Trác Hiên ngậm ngùi bế tiểu Hiên, bây giờ trong Khuất gia vị trí của anh xếp bét. Lời nói của anh trong nhà không còn giá trị nào cả.
Tiểu Hiên chỉ lớn hơn tiểu Vỹ vài tháng tuổi. Hác Thế Vỹ khá buồn vì không được làm xui với Khuất Trác Hiên.
Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân ở lại chơi một lát rồi cũng ra về.
* Oe oe oe *
Tiểu Vỹ trong vòng tay của Hác Thế Kiệt khóc thét lên vì đói.
" Đưa con cho em"
Trác Thạc Hy đi lại bị tiểu Vỹ từ tay anh, nhưng tình huống này có khá ngại khi phải cho tiểu Vỹ ti từ sữa của cô.
" Anh...anh nhắm mắt lại"
Hác Thế Kiệt nhíu mày nhìn Trác Thạc Hy, con khóc sao không dỗ mà bảo anh nhắm mắt lại.
" Em dỗ con đi"
" Anh phải nhắm mắt lại em mới dỗ được"
Hác Thế Kiệt đành phải nhắm mắt lại xem Trác Thạc Hy bày trò gì.
Trác Thạc Hy rón rén kéo khóa đầm xuống để lộ một bên ng rồi cho tiểu Vỹ ti. Cậu được ti sữa mà không còn khóc nữa.
Hác Thế Kiệt mở mắt ra nhìn. Thì ra là Trác Thạc Hy cho con ti, vậy mà cũng bắt anh phải nhắm mắt lại.
" sữa mẹ ngon vậy sao?"
Hác Thế Kiệt chòm người tới vuốt ve cặp má của cậu. Anh nhìn vào cái miệng nhỏ đang ʍúŧ sữa mà bật cười. Con anh thật là háo ăn.
Trác Thạc Hy thiệt muốn đập đầu, ngại ૮ɦếƭ cô rồi. Cô đã bảo anh nhắm mắt rồi mà.
"Anh...anh"
" Vì chuyện này mà em bảo anh nhắm mắt sao? Em làm như anh chưa từng thấy, anh còn được thưởng thức rồi mà"
Hác Thế Kiệt biết Trác Thạc Hy ngại mà trêu chọc cô, ghẹo cô thật sự rất
vui.
" Nhắm mắt lại"
" Nhắm mắt làm gì? " Anh hôn lên mặt cô
Trác Thạc Hy sinh xong cơ thể mũm mĩm, tròn trịa rất đáng yêu. Anh lại thích cô như thế này hơn.
Trác Thạc Hy cho tiểu Vỹ ti xong thì bế cậu qua nôi nằm ngủ. Hác Thế Kiệt nhìn con mình háo ăn háo ngủ mà bật cười.
Hác Thế Kiệt kéo Trác Thạc Hy lại giường ngồi rồi kéo khóa đầm của cô lên.
Đến tối Trác Thạc Hy nhất quyết không chịu đi về, cô muốn ở lại với anh. Hác Thế Kiệt sợ cô tiếp tục nỗi giận mà chiều theo ý của cô.
Sau khi cho tiểu Vỹ ti và ru ngủ thì cả hai lên giường ôm ấp nhau. Đã rất lâu rồi cả hai chưa được như thế này.
Trác Thạc Hy nép vào bờ ng vạm vỡ của Hác Thế Kiệt, cô rất nhớ anh, nhớ cả mùi hương trên cơ thể của anh.
"Xin lỗi em Thạc Hy, anh đã làm cho em buồn nhiều như vậy. Nhưng anh khẳng định là anh không có Ng*ai t*nh"
Hác Thế Kiệt vẫn không quên giải thích về những bức ảnh mà Trương Tiểu Du đưa cô xem. Anh không ngờ mình bị Trương Tiểu Du chơi một cú đau như vậy.
"Em tin anh mà "cô mỉm cười
"Thật đó. Bắp tay của anh rõ ràng có vết sẹo còn người trong ảnh không có
Hác Thế Kiệt ngồi dậy nhìn Trác Thạc Hy, anh không muốn cô nghĩ anh là loại người như vậy.
"Em biết rồi mà. Anh làm nghiêm trọng quá rồi"
" Dù anh có thất hứa nhưng không bao giờ phản bội em"
Trác Thạc Hy thở dài. Trong chuyện này cô cũng cảm thấy mình quá yếu đuối, nhu nhược. Tại sao lúc đó cô không cùng anh giúp đỡ Trương Tiểu Du, tại sao lúc đó không mạnh mẽ lí trí vạch mặt Trương Tiểu Du.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.