Chương 8: Bí Mật Trong Bóng Tối

Điểm Cuối Bí Mật

Novel79 21/12/2024 15:28:31

Chương 8: Bí Mật Trong Bóng Tối


Không khí bên trong ngôi đền dày đặc và lạnh lẽo, như thể hàng thế kỷ đã đóng kín mọi sự sống và ánh sáng. Tiếng bước chân của nhóm người vang vọng trong hành lang đá chật hẹp, kéo dài vào bóng tối vô tận. Nguyệt Lam đi đầu, chiếc đèn pin nhỏ trong tay chiếu sáng những bức tường phủ đầy rêu xanh và chạm khắc cổ xưa.


Dạ Kỳ Phong đi ngay phía sau cô, ánh mắt không rời khỏi từng động thái của Lam. Hải Đăng giữ vị trí gần cô nhất, vừa lo lắng vừa háo hức khám phá những gì mà họ đã đánh đổi bao hiểm nguy để đạt được.


Nhóm Shadow giữ khoảng cách, nhưng không rời mắt khỏi mục tiêu. Người chỉ huy của họ bước đi chậm rãi, vẻ mặt lạnh lùng nhưng đầy toan tính.




Lam dừng lại trước một cánh cửa đá lớn, chạm khắc đầy những ký tự cổ. Ánh sáng từ đèn pin của cô làm lộ rõ những đường nét tinh xảo, nhưng cũng làm tăng thêm cảm giác u ám và huyền bí.


“Cậu nghĩ gì về điều này?” Lam quay sang Hải Đăng, hỏi bằng giọng khẽ.


Hải Đăng chăm chú nhìn các ký tự, lấy điện thoại ra chụp lại để so sánh với tấm bản đồ. “Đây là một dạng ngôn ngữ cổ,” anh nói, giọng đầy tập trung. “Nó giống như một câu đố. Những ký tự này có thể là hướng dẫn để mở cánh cửa.”




Kỳ Phong tiến lại gần hơn, ánh mắt sắc lạnh nhìn qua vai Lam. “Cô nghĩ mình có thể giải mã thứ này trước Shadow sao?”


Lam không quay lại, chỉ nhếch môi đáp: “Tôi không cần nghĩ. Tôi biết mình có thể.”


“Ngông cuồng đấy,” Kỳ Phong nhún vai, nụ cười thoáng hiện trên gương mặt. “Nhưng thú vị.”




Hải Đăng tiếp tục phân tích, ngón tay lướt qua các ký tự trên cánh cửa. “Có vẻ như các ký tự này mô tả một nghi thức mở cửa,” anh nói. “Chúng ta cần xoay các biểu tượng theo đúng thứ tự. Nhưng có một cảnh báo ở đây…”


“Cảnh báo gì?” Lam hỏi, đôi mắt sắc lạnh nhìn vào anh.


Hải Đăng nuốt nước bọt. “Nếu thứ tự bị sai, toàn bộ cơ chế sẽ kích hoạt một hệ thống bẫy.”


“Hoàn hảo,” Lam lẩm bẩm, giọng đầy mỉa mai. “Chúng ta không có lựa chọn nào khác. Bắt đầu đi.”




Phía sau, người chỉ huy của Shadow ra lệnh cho thuộc hạ:
“Chúng ta không thể để bọn chúng mở cửa trước. Hãy sẵn sàng hành động ngay khi chúng mắc sai lầm.”


Một thuộc hạ lên tiếng: “Ngài có chắc không? Nếu cơ chế bị sai…”


“Tôi không cần ngươi dạy khôn,” người chỉ huy cắt ngang. “Chỉ làm theo lệnh.”




Lam bắt đầu xoay các biểu tượng trên cánh cửa, tay cô cẩn thận từng chút một theo chỉ dẫn từ tấm bản đồ. Mỗi lần cô xoay đúng, một tiếng “cạch” nhỏ vang lên, như thể cánh cửa đang dần dần thức tỉnh.


“Tốt rồi,” Hải Đăng khẽ thì thầm. “Chỉ còn hai ký hiệu nữa.”


Nhưng ngay lúc đó, một tiếng động lớn vang lên từ phía sau. Nhóm Shadow lao lên, vu khi trong tay hướng thẳng vào nhóm của Lam.


“Dừng lại ngay!” người chỉ huy hét lên. “Bỏ tay khỏi cánh cửa, nếu không các người sẽ ૮ɦếƭ ngay tại đây.”




Lam và Hải Đăng quay lại, ánh mắt đầy cảnh giác.
“Các người muốn gì?” Lam hỏi, giọng trầm nhưng sắc lạnh.


“Cánh cửa này và tất cả những gì bên trong thuộc về Shadow,” người chỉ huy đáp, khẩu S***g chĩa thẳng vào Lam. “Nếu các người không hợp tác, tôi sẽ bảo đảm các người không bao giờ rời khỏi đây.”




Không khí căng thẳng đột ngột bị phá vỡ bởi một tiếng cười trầm thấp.
Dạ Kỳ Phong bước ra từ bóng tối, tay cầm khẩu S***g bạc sáng lóa. “Shadow luôn thích dọa dẫm nhỉ,” anh nói, nụ cười mỉa mai thoáng hiện trên môi. “Nhưng các người đã quên một điều quan trọng: ở đây, không ai cho phép các người ra lệnh.”


Người chỉ huy quay lại, ánh mắt lóe lên sự giận dữ. “Dạ Kỳ Phong. Anh nghĩ mình có thể làm gì? Một mình đối đầu với cả Shadow sao?”


“Tôi không cần đối đầu,” Kỳ Phong nói, giọng trầm tĩnh nhưng đầy uy hiếp. “Tôi chỉ cần loại bỏ những gì cản đường mình.”




Lam lợi dụng khoảnh khắc hỗn loạn, nhanh chóng quay lại cánh cửa.
Cô nhìn thoáng qua Hải Đăng, ra hiệu tiếp tục công việc. “Chúng ta không có thời gian đâu,” cô nói nhanh.


Hải Đăng gật đầu, bàn tay run rẩy xoay ký hiệu cuối cùng. Một tiếng “rầm” lớn vang lên khi cánh cửa khổng lồ bắt đầu dịch chuyển, bụi đá rơi xuống như một lời chào từ những thế kỷ đã ngủ yên.


“Chúng ta làm được rồi!” Hải Đăng reo lên, nhưng nụ cười trên môi anh vụt tắt khi một tiếng nổ lớn vang lên từ phía sau.




Một cuộc đọ S***g nổ ra giữa Kỳ Phong và Shadow.
Những tia lửa lóe lên trong bóng tối khi các viên đạn bay vèo qua không gian chật hẹp. Lam kéo Hải Đăng ra phía sau cánh cửa đang mở, tìm cách tránh khỏi làn đạn.


“Đi nhanh!” Lam hét lên, kéo anh vào sâu bên trong ngôi đền.


Phía sau, Kỳ Phong bắn hạ hai thuộc hạ của Shadow chỉ bằng hai phát S***g chính xác. Anh quay lại nhìn thấy Lam biến mất vào bên trong, nụ cười thoáng hiện trên môi.


“Cô ta giỏi hơn tôi nghĩ,” anh lẩm bẩm, trước khi ra hiệu cho Trần Cẩm. “Đi. Chúng ta cũng vào trong.”




Bên trong ngôi đền là một không gian rộng lớn và kỳ vĩ.
Những bức tượng đá khổng lồ đứng sừng sững dọc theo hai bên hành lang, ánh sáng từ những lỗ thông trên trần chiếu xuống làm lộ rõ những ký tự cổ chạm khắc trên tường. Một luồng không khí lạnh phả ra, mang theo mùi hương của thời gian và bí mật.


Lam và Hải Đăng dừng lại, ánh mắt đầy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. “Đây… đây là gì?” Hải Đăng lắp bắp.


“Là điều chúng ta đang tìm kiếm,” Lam đáp, đôi mắt ánh lên sự cương nghị. “Nhưng cũng có thể là nơi tất cả chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.”

Novel79, 21/12/2024 15:28:31

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện