Chương 7: Đối Đầu
Không khí lạnh buốt bao trùm trước cánh cửa cổ xưa khi ba thế lực chạm mặt nhau. Nguyệt Lam và Hải Đăng đứng sát cánh cửa, ánh mắt sắc bén dò xét từng hành động của nhóm Shadow, trong khi Dạ Kỳ Phong từ từ bước tới, vẻ ung dung nhưng đầy uy hiếp.
“Shadow và cô ta, cả hai đều có mục tiêu giống nhau,” Kỳ Phong lặng lẽ nghĩ, nhưng ánh mắt sắc như dao không rời khỏi người chỉ huy của Shadow.
Người chỉ huy hạ S***g, nhưng ánh mắt vẫn đầy đe dọa. “Dạ Kỳ Phong. Tôi không ngạc nhiên khi anh xuất hiện ở đây. Nhưng ngôi đền này không dành cho anh. Đây là cuộc chơi của Shadow.”
Kỳ Phong nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo thoáng hiện trên gương mặt. “Cuộc chơi này không thuộc về bất kỳ ai trong các người. Nhưng nếu muốn thử vận may, tôi sẵn lòng cho các người một cơ hội rút lui.”
Câu nói đó như một lưỡi dao, cắt đứt sự yên lặng căng thẳng. Người chỉ huy của Shadow cười nhạt, tay nắm chặt khẩu S***g. “Tôi không nghĩ chúng tôi cần xin phép ai cả.”
Lam và Hải Đăng lặng lẽ quan sát từ phía cánh cửa.
Lam kéo nhẹ tay Hải Đăng, ra hiệu giữ im lặng. Trong lúc hai thế lực đang căng thẳng đối đầu, cô biết rằng đây chính là cơ hội để họ tiếp tục công việc của mình.
“Làm sao bây giờ?” Hải Đăng thì thầm, giọng đầy lo lắng.
“Chúng ta phải tiếp tục giải mã,” Lam đáp khẽ, đôi mắt sắc bén liếc nhanh qua các ký hiệu trên cánh cửa. “Kỳ Phong không phải đang giúp chúng ta. Hắn đang lợi dụng tình huống này để kiểm soát mọi thứ.”
Hải Đăng gật đầu, nhanh chóng quay lại tập trung vào cánh cửa. Tay anh cẩn thận xoay các biểu tượng còn lại theo chỉ dẫn từ tấm bản đồ. Những tiếng “cạch” nhỏ vang lên, báo hiệu cánh cửa đã gần như được mở.
Nhưng ngay lúc đó, nhóm Shadow phát hiện ra hành động của họ.
Một trong những thuộc hạ hét lên: “Ngài chỉ huy, hai kẻ kia đang làm gì đó với cánh cửa!”
Người chỉ huy lập tức quay đầu lại, mắt lóe lên sự giận dữ. “Chặn chúng lại! Đừng để chúng mở cánh cửa!”
Lam ngay lập tức rút khẩu S***g nhỏ giấu trong túi áo, bắn một phát cảnh cáo lên không trung. Tiếng S***g vang vọng khắp không gian, khiến mọi người đều chững lại.
“Không ai tiến thêm một bước,” Lam nói, giọng lạnh lùng. “Nếu các người muốn cánh cửa này, hãy thử giải mã nó đi. Nhưng trước khi làm được điều đó, đừng làm phiền tôi.”
Kỳ Phong nheo mắt, nụ cười nhạt nở trên môi.
“Cô khá hơn tôi tưởng,” anh nói, giọng đầy ẩn ý. “Nhưng cô nghĩ mình có thể một mình đối đầu với cả Shadow sao?”
Lam không đáp, chỉ lùi về phía cánh cửa, tay vẫn giữ chắc khẩu S***g. “Tôi không cần đối đầu với bất kỳ ai. Tôi chỉ muốn vào trong.”
Tình hình trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Người chỉ huy Shadow nghiến răng, giận dữ ra hiệu cho thuộc hạ tiến lên. Nhưng ngay khi một trong số chúng di chuyển, Kỳ Phong giơ tay, khẩu S***g bạc trong tay anh tỏa ra khí lạnh ૮ɦếƭ người.
“Đủ rồi,” anh nói, giọng trầm nhưng uy quyền. “Nếu ai đó muốn vào trong, hãy để tôi thử trước. Nhưng nếu các người làm rối loạn, tôi không ngại loại bỏ vài kẻ.”
Ánh mắt sắc bén của Kỳ Phong khiến cả nhóm Shadow khựng lại, không ai dám tiến lên.
Hải Đăng tiếp tục công việc, tay run lên khi xoay ký hiệu cuối cùng.
Một tiếng “rầm” vang lên khi cơ chế bên trong cánh cửa hoạt động. Những ký hiệu trên cánh cửa phát sáng, từng vòng xoay chậm rãi trước khi toàn bộ cánh cửa khổng lồ nứt ra làm đôi, mở ra một lối đi vào sâu trong bóng tối.
“Chúng ta làm được rồi,” Hải Đăng thở hổn hển, mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.
Lam không nói gì, chỉ chăm chú nhìn vào lối đi tối tăm. Một luồng khí lạnh từ trong ngôi đền phả ra, mang theo mùi ẩm mốc và bụi bặm, nhưng cũng ẩn chứa một sức hút kỳ lạ.
Kỳ Phong bước lên phía trước, ánh mắt sắc lạnh không rời khỏi Lam.
“Cô đi trước, hoặc tôi sẽ dẫn đường. Dù sao, chúng ta cũng sẽ vào cùng nhau.”
“Đừng nghĩ tôi sẽ tin anh,” Lam đáp, giọng cứng rắn.
“Cô không cần tin,” Kỳ Phong nhún vai. “Chỉ cần nhớ rằng, nếu không có tôi, cô sẽ không ra được khỏi đây.”
Lam biết rằng cô không có lựa chọn khác. Shadow đã rút S***g, Kỳ Phong thì luôn nắm thế chủ động. Nếu cô không đồng ý, mọi thứ sẽ chấm dứt tại đây.
“Được thôi,” cô nói, đôi mắt ánh lên tia cứng rắn. “Nhưng đừng quên, tôi sẽ không để anh vượt mặt.”
Cả ba thế lực bắt đầu Tiến vào *** ngôi đền.
Ánh sáng từ những chiếc đèn pin nhỏ chiếu sáng con đường tối tăm, dẫn sâu vào lòng núi. Tiếng bước chân vang vọng khắp không gian yên tĩnh, như một điềm báo về những nguy hiểm sắp tới.
Lam giữ khẩu S***g chặt trong tay, ánh mắt không rời khỏi con đường phía trước. Cô biết rằng mỗi bước tiến vào ngôi đền đều mang theo một hiểm họa mới, nhưng cô không thể quay đầu. Bí mật bên trong là tất cả những gì cô đã đánh đổi để đạt được.
Ở phía sau, Dạ Kỳ Phong quan sát mọi hành động của cô. Một nụ cười bí ẩn hiện trên môi anh. “Cô không biết mình đang bước vào đâu, nhưng tôi thì biết,” anh thầm nghĩ.
Bóng tối càng lúc càng sâu hơn, và không khí càng lúc càng lạnh.
Nhưng điều chờ đợi họ bên trong không chỉ là bí mật, mà còn là những nguy hiểm ૮ɦếƭ người mà không ai có thể lường trước.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.