Chương 25: Điểm Cuối Hành Trình

Điểm Cuối Bí Mật

Novel79 21/12/2024 15:44:38

Chương 25: Điểm Cuối Hành Trình


Không khí bên ngoài núi đầy lạnh lẽo, khi nhóm của Nguyệt Lam rời khỏi lòng núi. Ánh sáng đỏ từ quả cầu dịu dần, nhưng cảm giác nguy hiểm vẫn bao trùm. Cả ba bước đi chậm rãi trên con đường đá, mắt dán vào bản đồ mà Lam đang cầm chặt.


“Lam, chúng ta đã trải qua tất cả những thử thách này… cậu nghĩ rằng vẫn còn điều gì chờ đợi chúng ta ở phía trước?” Hải Đăng hỏi, giọng mệt mỏi nhưng đầy tò mò.


“Tôi không nghĩ đây là kết thúc,” Lam đáp, mắt cô không rời khỏi bản đồ. “Quả cầu này đã cho chúng ta thấy một phần sự thật, nhưng còn nhiều bí mật hơn nữa đang chờ được giải mã.”




Dạ Kỳ Phong đi phía sau, ánh mắt sắc lạnh.
“Cô thực sự tin rằng có thể kiểm soát sức mạnh này sao?” anh hỏi, giọng đầy tính toán. “Cô đã nhìn thấy nó nguy hiểm thế nào rồi.”


“Anh vẫn nghi ngờ tôi?” Lam quay lại, ánh mắt cứng rắn. “Nếu tôi không làm gì, anh nghĩ ai sẽ làm? Anh à?”


“Tôi không cần kiểm soát nó,” Kỳ Phong nhún vai, nụ cười nhạt thoáng hiện. “Nhưng tôi biết rằng bất kỳ ai cố gắng kiểm soát sức mạnh đều sẽ thất bại.”




Hải Đăng ngắt lời:
“Lam, tớ không muốn làm người bi quan, nhưng chúng ta đang dấn thân vào một thứ mà có thể không có lối thoát. Cậu có chắc chắn rằng đây là con đường đúng đắn không?”


“Không,” Lam nói thẳng, giọng cô trầm đều. “Nhưng nếu không làm gì, chúng ta sẽ để sức mạnh này rơi vào tay kẻ khác. Và tôi không thể để điều đó xảy ra.”




Họ dừng chân ở một vách đá lớn, nơi bản đồ chỉ dẫn tới.
Phía trước là một thung lũng rộng lớn, được bao phủ bởi sương mù dày đặc. Ở trung tâm thung lũng, một tòa tháp đá vươn lên cao vút, như chạm vào bầu trời u ám.


“Đó là nơi mà bản đồ chỉ tới,” Lam nói, giọng khẽ nhưng đầy chắc chắn. “Tòa tháp đá đó là điểm cuối cùng.”


“Tòa tháp?” Hải Đăng nhìn theo hướng chỉ tay của cô, ánh mắt đầy lo ngại. “Trông nó không giống một nơi an toàn.”


“Chắc chắn không,” Kỳ Phong đáp, nụ cười nhạt hiện lên. “Nhưng chúng ta không có lựa chọn.”




Họ tiến vào thung lũng, mỗi bước chân đều nặng nề.
Sương mù dày đặc khiến tầm nhìn hạn chế, và cảm giác bất an lan tỏa trong không khí. Lam giữ chặt quả cầu đỏ trong tay, ánh sáng yếu ớt từ nó dẫn đường cho họ.


“Lam, tớ có cảm giác như chúng ta đang bị theo dõi,” Hải Đăng thì thầm, mắt anh đảo quanh không gian.


“Tớ cũng nghĩ vậy,” Lam đáp khẽ. “Nhưng đừng để lộ sơ hở. Nếu có ai đó đang chờ đợi, họ sẽ ra tay khi chúng ta yếu nhất.”




Khi họ tới gần tòa tháp, một giọng nói vang lên từ không gian:
“Các người đã đến đây. Nhưng liệu các người có đủ xứng đáng để bước vào?”


Lam quay lại, đôi mắt sắc bén.
“Chúng tôi đã vượt qua tất cả thử thách trước đây. Nếu đây là một bài kiểm tra nữa, tôi sẵn sàng đối mặt.”




Cánh cửa lớn của tòa tháp từ từ mở ra, và một luồng ánh sáng mạnh bừng lên từ bên trong. Không gian bên trong khác biệt hoàn toàn với vẻ ngoài hoang sơ của nó. Những bức tường được phủ kín bởi các ký hiệu cổ, và ở trung tâm là một bệ đá lớn, nơi một quả cầu thứ ba phát sáng rực rỡ.


“Đây là gì?” Hải Đăng thì thầm, ánh mắt mở to vì kinh ngạc.


“Quả cầu cuối cùng,” Lam đáp, giọng khẽ nhưng đầy tập trung. “Đây là nguồn gốc của mọi thứ.”




Họ bước vào căn phòng, và một giọng nói vang lên, trầm và uy nghi:
“Các người đã tới đây, nhưng đây không phải là nơi để nhận phần thưởng. Đây là nơi để các người đối mặt với sự lựa chọn.”


“Lựa chọn gì?” Lam hỏi, đôi mắt cô không rời khỏi quả cầu.


“Lựa chọn giữa kiểm soát và hủy diệt,” giọng nói đáp. “Quả cầu này chứa đựng sức mạnh lớn nhất, nhưng cũng là mối nguy hiểm lớn nhất. Nếu các người muốn, hãy lấy nó. Nhưng hãy nhớ, một khi chạm vào, không có đường lui.”




Kỳ Phong tiến lên, ánh mắt sắc lạnh:
“Lựa chọn này không dành cho cô,” anh nói, mắt anh nhìn thẳng vào Lam. “Cô không biết mình đang đối mặt với điều gì.”


“Và anh thì biết sao?” Lam hỏi lại, giọng lạnh lùng. “Nếu tôi không làm gì, anh nghĩ anh sẽ làm tốt hơn à?”


“Tôi biết cách không để bản thân bị hủy diệt,” Kỳ Phong đáp, giọng trầm đều. “Còn cô thì không chắc.”




Hải Đăng chen vào, giọng anh run run:
“Dừng lại cả hai người! Đây không phải lúc để tranh cãi. Lam, cậu phải chắc chắn về việc này. Nếu cậu chọn sai, tất cả chúng ta sẽ phải trả giá.”


Lam im lặng trong giây lát, đôi mắt cô dán chặt vào quả cầu. Cô biết rằng đây là quyết định lớn nhất của mình, và một bước đi sai lầm có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.




Cô tiến lên, đặt tay lên bệ đá.
“Nếu đây là lựa chọn cuối cùng, tôi sẽ làm điều đó,” cô nói, giọng đầy quyết tâm. “Nhưng tôi không làm điều này vì bản thân mình. Tôi làm vì thế giới.”


“Ngươi sẽ không quay lại được nữa,” giọng nói vang lên, trầm và lạnh lẽo.


“Đó là cái giá mà tôi sẵn sàng trả,” Lam đáp, ánh mắt cô không hề dao động.

Novel79, 21/12/2024 15:44:38

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện