Chương 23: Bóng Tối Dưới Ngọn Núi

Điểm Cuối Bí Mật

Novel79 21/12/2024 15:43:07

Chương 23: Bóng Tối Dưới Ngọn Núi


Ngọn núi lớn hiện lên rõ ràng hơn khi nhóm của Lam tiến gần tới, nhưng không phải là một ngọn núi bình thường. Những bức tường đá đen tuyền vươn cao, che khuất bầu trời xám xịt. Nguyệt Lam dừng lại trước lối vào một khe nứt lớn ở chân núi, ánh mắt cô tập trung vào cánh cửa đá khổng lồ được khắc đầy ký hiệu cổ xưa.


“Chúng ta tới rồi,” Lam nói khẽ, giọng trầm nhưng chắc chắn.


Hải Đăng nuốt khan, đôi mắt lộ vẻ sợ hãi. “Lam, nơi này… có gì đó không đúng. Tớ cảm nhận được.”


“Chúng ta đều cảm nhận được,” Dạ Kỳ Phong lên tiếng, giọng lạnh lẽo. “Nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là: chúng ta có đủ can đảm để bước vào hay không.”




Lam tiến lên, mắt cô dán chặt vào các ký hiệu trên cánh cửa đá.
“Đây là dấu hiệu của nền văn minh cổ mà quả cầu nhắc tới,” cô nói, giọng đầy tập trung. “Nếu tôi không nhầm, chúng ta cần giải mã một lần nữa để mở cửa.”


“Cô chắc chứ?” Kỳ Phong hỏi, giọng đều đều. “Nếu sai, có thể cả ngọn núi này sẽ sụp đổ.”


“Vậy anh nên đứng xa ra,” Lam đáp, ánh mắt không dao động. “Tôi không cần anh đứng đây để nghi ngờ.”




Hải Đăng bước lại gần Lam, cố gắng giúp cô giải mã các ký hiệu.
“Tớ nghĩ chuỗi ký hiệu này là một dạng mật mã thời gian,” anh nói, chỉ vào một vòng tròn lớn ở trung tâm cánh cửa. “Nó liên quan đến chu kỳ của mặt trời và mặt trăng.”


“Đúng,” Lam gật đầu. “Chúng ta cần xoay những biểu tượng này theo đúng thứ tự để khớp với chu kỳ đã ghi trên bản đồ.”




Cả hai bắt đầu xoay các biểu tượng, từng bước cẩn thận.
Mỗi lần xoay, cánh cửa rung nhẹ, và những ký hiệu trên bề mặt phát sáng yếu ớt. Thời gian trôi qua chậm rãi, không khí căng thẳng bao trùm mọi người.


“Tôi không thích điều này,” Kỳ Phong nói, đứng ở phía xa. “Cánh cửa này như một cạm bẫy. Nếu các người làm sai, chúng ta sẽ bị chôn vùi ở đây.”


“Anh có thể im lặng không?” Lam quay lại, mắt lóe lên sự sắc bén. “Nếu anh không muốn giúp, thì đừng cản trở.”




Sau một tiếng “cạch” lớn, cánh cửa từ từ mở ra.
Ánh sáng từ bên trong khe núi hắt ra, mang theo một luồng khí lạnh khiến cả nhóm rùng mình. Một cầu thang đá dốc đứng dẫn xuống lòng núi, nơi bóng tối dường như nuốt chửng mọi thứ.


“Đây là lối vào,” Lam nói, giọng cô khẽ nhưng chắc chắn. “Bí mật mà chúng ta tìm kiếm nằm ở dưới đó.”


“Hoặc là cái ૮ɦếƭ,” Kỳ Phong nói, nhún vai. “Nhưng tôi thích rủi ro.”




Họ bắt đầu bước xuống cầu thang, từng bước chậm rãi và cẩn thận. Không gian xung quanh lạnh lẽo và ngột ngạt, với những tiếng động nhỏ vang vọng từ xa.


“Lam, cậu có nghĩ chúng ta đang bị theo dõi không?” Hải Đăng hỏi, mắt anh không ngừng đảo quanh.


“Cậu nghĩ gì?” Lam đáp khẽ, mắt cô chăm chú vào con đường phía trước. “Tớ chắc chắn chúng ta không ở đây một mình.”




Khi họ xuống đến cuối cầu thang, một không gian rộng lớn mở ra.
Trước mặt họ là một căn phòng khổng lồ, với các bức tường cao được khắc chạm tinh xảo. Ở trung tâm là một bệ đá lớn, nơi một quả cầu khác lơ lửng, phát ra ánh sáng đỏ rực như máu.


“Đây là nó,” Lam thì thầm, đôi mắt ánh lên sự tò mò. “Quả cầu thứ hai.”


“Nhưng tại sao nó lại khác với quả cầu chúng ta đã tìm thấy trước đây?” Hải Đăng hỏi, giọng đầy lo lắng.


“Bởi vì nó không phải chìa khóa,” Kỳ Phong đáp, ánh mắt sắc bén. “Nó là cánh cửa.”




Ngay khi họ tiến lại gần bệ đá, một tiếng động lớn vang lên.
Mặt đất dưới chân họ rung chuyển, và từ các góc tối, những sinh vật khổng lồ bước ra. Chúng có hình dạng giống con người, nhưng cơ thể được làm từ đá và lửa, đôi mắt đỏ rực như quả cầu ở trung tâm.


“Thứ quái gì đây?” Hải Đăng hét lên, lùi lại vài bước.


“Người canh giữ,” Lam nói, đôi mắt không rời khỏi các sinh vật. “Chúng ta phải vượt qua chúng để tới được quả cầu.”




Cuộc chiến bắt đầu.
Lam rút khẩu S***g nhỏ từ túi áo, bắn thẳng vào một sinh vật. Viên đạn bạc đâm vào cơ thể nó, nhưng chỉ làm nó chậm lại chứ không thể tiêu diệt.


“Chúng không thể bị hạ gục bằng vu khi thông thường!” Hải Đăng hét lên, cố gắng tìm chỗ ẩn nấp.


“Chúng ta cần tìm điểm yếu của chúng,” Lam nói, mắt cô lia qua từng chi tiết trên cơ thể các sinh vật. “Hãy tấn công vào những khe nứt trên người chúng!”




Kỳ Phong bước lên, khẩu S***g bạc trong tay anh phát ra ánh sáng chói lóa.
Anh bắn liên tiếp vào một sinh vật, nhắm chính xác vào khe nứt trên ng nó. Sau một loạt tiếng nổ lớn, sinh vật ngã gục, tan biến thành đống đá vụn.


“Làm theo tôi!” anh hét lên, ánh mắt đầy kiên định. “Tấn công vào các khe nứt trên cơ thể chúng!”




Dưới sự phối hợp của cả nhóm, từng sinh vật lần lượt bị hạ gục.
Khi sinh vật cuối cùng tan biến, không gian trở lại yên tĩnh. Lam bước lên bệ đá, ánh mắt cô dán chặt vào quả cầu đỏ rực.


“Đây là bước cuối cùng,” cô nói khẽ, giọng đầy quyết tâm. “Chúng ta phải tìm hiểu bí mật của nó.”


“Và nếu bí mật đó là sự hủy diệt?” Hải Đăng hỏi, giọng đầy lo lắng.


“Thì chúng ta sẽ tìm cách ngăn chặn,” Lam đáp, mắt không rời khỏi quả cầu. “Bằng bất kỳ giá nào.”

Novel79, 21/12/2024 15:43:07

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện