Chương 21: Lời Tiên Tri Của Quả Cầu

Điểm Cuối Bí Mật

Novel79 21/12/2024 15:41:15

Chương 21: Lời Tiên Tri Của Quả Cầu


Không gian trong căn phòng dường như nhẹ nhàng hơn, nhưng bầu không khí vẫn đầy căng thẳng. Nguyệt Lam nhìn quả cầu trên bệ đá với ánh mắt đầy suy tư. Cô biết rằng dù đã vượt qua thử thách, con đường phía trước vẫn còn dài và đầy nguy hiểm.


“Chúng ta đã lấy được thứ này, nhưng giờ làm gì với nó?” Hải Đăng hỏi, giọng vẫn run rẩy. “Cậu có chắc chúng ta có thể kiểm soát được không?”


“Không ai chắc chắn cả,” Lam đáp, giọng khẽ nhưng cứng rắn. “Nhưng nếu không làm gì, quả cầu này sẽ rơi vào tay những kẻ khác.”




Dạ Kỳ Phong bước lên, đôi mắt sắc lạnh nhìn Lam.
“Cô không định sử dụng nó, đúng chứ?” anh hỏi, giọng đầy cảnh giác.


Lam quay lại, ánh mắt cứng rắn đáp trả. “Tôi không ngu ngốc như vậy. Nhưng tôi cần biết sức mạnh này thực sự là gì.”


“Cô đã thấy những gì nó có thể làm,” Kỳ Phong nhếch môi. “Sử dụng nó đồng nghĩa với việc cô sẽ mất kiểm soát.”


“Vậy anh đề nghị gì?” Lam hỏi, giọng lạnh lùng.


Kỳ Phong không trả lời ngay, chỉ nhướng mày và lặng lẽ quan sát cô.




Quả cầu bắt đầu phát sáng mạnh hơn, như thể đáp lại những cuộc trò chuyện xung quanh. Một luồng ánh sáng xanh bao phủ cả căn phòng, và một giọng nói khác vang lên—không phải giọng nói uy nghi trước đó, mà là một giọng khàn khàn, đầy bí ẩn.


“Các người đã tìm thấy ta. Nhưng đây không phải kết thúc, mà là khởi đầu của một vòng xoáy mới.”


Hải Đăng lùi lại vài bước, ánh mắt đầy hoảng sợ. “Ai… ai đang nói?”


“Đó là linh hồn trong quả cầu,” Lam nói khẽ, nhưng ánh mắt cô vẫn không rời khỏi ánh sáng phát ra từ quả cầu. “Nó đang nói chuyện với chúng ta.”




Giọng nói tiếp tục, trầm và chậm rãi:
“Quả cầu này không phải là một báu vật, mà là một lời tiên tri. Nó chứa đựng sức mạnh để thay đổi thế giới, nhưng chỉ những kẻ xứng đáng mới có thể sử dụng nó. Nếu các người thất bại, sức mạnh này sẽ trở thành sự hủy diệt.”


“Sự hủy diệt?” Hải Đăng lặp lại, giọng run run. “Ý ông là gì?”


“Thế giới không đủ mạnh để kiểm soát ta,” giọng nói đáp. “Ta sẽ biến mọi thứ thành tro bụi nếu rơi vào tay kẻ sai lầm.”




Lam bước tới gần quả cầu, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.
“Chúng tôi không đến đây để phá hủy,” cô nói, giọng chắc chắn. “Chúng tôi muốn bảo vệ thế giới khỏi sức mạnh này.”


“Ngươi nói rằng muốn bảo vệ, nhưng trái tim ngươi lại đầy tham vọng,” giọng nói cười nhạt. “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể kiểm soát ta, nhưng chính ngươi cũng bị ám ảnh bởi sức mạnh này.”


Lam cứng người, nhưng ánh mắt cô không dao động. “Tôi không phủ nhận. Nhưng tôi sẽ không để bất kỳ ai khác lạm dụng nó.”




Kỳ Phong tiến lại gần, giọng đầy thách thức:
“Cô chắc chắn rằng mình đủ mạnh sao? Nếu không, cô sẽ kéo cả thế giới xuống vực thẳm.”


“Anh có lựa chọn nào tốt hơn không?” Lam hỏi, đôi mắt lạnh lẽo nhìn anh. “Hay anh chỉ đứng đây để chỉ trích?”


“Cô khá giỏi trong việc lật ngược tình thế,” Kỳ Phong cười nhạt. “Nhưng đừng quên, một bước đi sai lầm có thể khiến tất cả chúng ta ૮ɦếƭ.”




Ánh sáng từ quả cầu bỗng nhiên thu lại, tập trung vào một điểm nhỏ trên bề mặt. Một hình ảnh bắt đầu xuất hiện trong không gian, như một đoạn phim quay chậm.


Trong hình ảnh, một thành phố lớn bị phá hủy hoàn toàn. Những tòa nhà đổ nát, khói lửa bốc lên, và những tiếng la hét đầy đau thương. Ở trung tâm, một người đứng cầm quả cầu, đôi mắt trống rỗng và lạnh lẽo.


“Đây là tương lai,” giọng nói vang lên. “Nếu sức mạnh này rơi vào tay kẻ không xứng đáng.”




Hải Đăng lắc đầu, ánh mắt đầy sợ hãi.
“Không… điều này không thể xảy ra. Lam, chúng ta phải hủy nó ngay bây giờ!”


“Không,” Lam đáp, giọng khẽ nhưng cương quyết. “Chúng ta không thể hủy thứ mà chúng ta chưa hiểu rõ. Nếu làm vậy, nó có thể gây ra hậu quả tồi tệ hơn.”


“Cô muốn làm gì?” Kỳ Phong hỏi, đôi mắt sắc bén nhìn cô.


Lam hít một hơi thật sâu. “Chúng ta cần tìm cách phong ấn nó. Một nơi mà không ai có thể chạm vào.”




Giọng nói trong quả cầu lại vang lên, đầy mỉa mai:
“Ngươi nghĩ rằng có thể phong ấn ta sao? Nhiều thế hệ trước đã thử, và tất cả đều thất bại. Ta không thể bị phong ấn, chỉ có thể được kiểm soát.”


“Vậy thì chúng tôi sẽ học cách kiểm soát,” Lam đáp, giọng đầy quyết tâm. “Nhưng trước hết, tôi cần biết tất cả sự thật về ông.”




Ánh sáng từ quả cầu bùng lên lần nữa, và không gian xung quanh thay đổi. Cả nhóm thấy mình đứng trong một cung điện rộng lớn, nơi những bức tường được phủ kín bởi các ký tự cổ.


Ở trung tâm, một bàn đá lớn với những cuộn giấy da cũ kỹ được xếp ngay ngắn. Một giọng nói vang lên từ không gian:


“Đây là nguồn gốc của ta. Nếu các người muốn hiểu, hãy bắt đầu từ đây.”

Novel79, 21/12/2024 15:41:15

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện