Chương 5

Bản Giao Ước Số Phận

Novel79 27/12/2024 23:14:15

Kể từ buổi dã ngoại tại ngôi nhà gỗ của Thiên Vũ, mối quan hệ giữa Ngân Hà và anh bắt đầu thay đổi. Dù anh vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng cách anh nhìn cô, nói chuyện với cô đã không còn xa cách như trước. Ngân Hà cảm nhận được điều đó, nhưng cô vẫn luôn nhắc nhở bản thân rằng mọi thứ chỉ là một thỏa thuận.


Sáng hôm sau, khi Ngân Hà đang chuẩn bị đến trung tâm Ánh Dương, bà Kim bước vào phòng với vẻ mặt nghiêm trọng.


"Cô Hà, tôi nghĩ cô nên ở nhà hôm nay," bà nói, giọng hơi do dự.


"Tại sao vậy? Tôi đã hẹn với cô Minh ở trung tâm rồi," Ngân Hà ngạc nhiên hỏi.


"Có một vị khách không mời mà đến. Là cô Ngọc Diệp," bà Kim trả lời, ánh mắt thoáng qua sự lo lắng.


Ngân Hà cảm thấy long ng mình như bị Ϧóþ nghẹt. Cái tên Ngọc Diệp luôn đi kèm với cảm giác bất an, nhất là sau lần chạm mặt đầy căng thẳng ở buổi tiệc.


"Cô ta đang ở đâu?" cô hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.


"Bà ấy đang ngồi ở phòng khách, và có vẻ không có ý định rời đi sớm," bà Kim đáp.


Khi Ngân Hà bước xuống cầu thang, cô nhìn thấy Ngọc Diệp đang ngồi vắt chân trên sofa, đôi mắt sắc sảo quét khắp căn phòng như muốn đánh giá từng chi tiết. Ngọc Diệp mặc một bộ váy đen sang trọng, và vẻ kiêu kỳ của cô ta khiến căn phòng trở nên ngột ngạt hơn.


"Ồ, cuối cùng cô cũng xuất hiện," Ngọc Diệp nói, môi cô ta nhếch lên một nụ cười đầy khinh bỉ.


"Tôi có thể giúp gì cho cô?" Ngân Hà hỏi, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.


"Không cần vòng vo. Tôi đến đây để nói thẳng với cô. Cô không thuộc về thế giới này, và cô cũng không xứng đáng với Thiên Vũ," Ngọc Diệp nói, giọng cô ta sắc như dao.


Ngân Hà im lặng, không đáp lại ngay. Cô biết bất kỳ lời nói nào lúc này cũng có thể đổ thêm dầu vào lửa.


"Tôi không biết cô và anh ấy có mối quan hệ gì, nhưng tôi không nghĩ chuyện này liên quan đến tôi," cô nói, giọng bình tĩnh nhưng không kém phần cứng rắn.


Ngọc Diệp bật cười khinh miệt. "Cô nghĩ mình thông minh sao? Tôi và Thiên Vũ là bạn thanh mai trúc mã. Dù cô có cố gắng thế nào, cô cũng chỉ là một kẻ thay thế tạm thời mà thôi."


Ngân Hà cảm nhận được nỗi đau âm ỉ dâng lên trong lòng. Nhưng cô không muốn để Ngọc Diệp thấy mình yếu đuối.


"Nếu cô đã chắc chắn về vị trí của mình, tại sao lại đến đây để nói chuyện với tôi? Có vẻ như cô không tự tin vào điều đó," cô đáp trả, ánh mắt cô bình thản nhưng ẩn chứa sự mạnh mẽ.


Ngọc Diệp sững lại, đôi mắt cô ta lóe lên tia giận dữ. Nhưng trước khi cô ta kịp nói thêm gì, giọng nói lạnh lùng của Thiên Vũ vang lên từ cửa.


"Ngọc Diệp, tôi nghĩ cô đã đi quá xa rồi."


Cả hai quay lại, thấy Thiên Vũ đứng ở cửa, ánh mắt anh sắc như dao nhìn thẳng vào Ngọc Diệp. Ngọc Diệp thoáng bối rối, nhưng cô ta nhanh chóng lấy lại vẻ tự tin.


"Vũ, em chỉ đến để giúp anh thấy rõ mọi thứ thôi. Cô gái này không phù hợp với anh," cô ta nói, giọng nhỏ nhẹ hơn nhưng vẫn đầy khiêu khích.


"Ngọc Diệp, cô không có quyền can thiệp vào cuộc sống của tôi. Và cô ấy – là vợ tôi," Thiên Vũ nói, nhấn mạnh từng chữ. "Nếu cô không tôn trọng điều đó, tôi nghĩ cô không cần phải xuất hiện ở đây nữa."


Ngọc Diệp tái mặt, nhưng cô ta vẫn cố giữ bình tĩnh. "Được thôi, nếu anh đã nói vậy, em sẽ không làm phiền nữa. Nhưng đừng quên, chúng ta còn chuyện cần giải quyết."


Cô ta đứng dậy, bước qua Ngân Hà mà không quên để lại một ánh nhìn đầy đố kỵ.


Khi Ngọc Diệp rời đi, không khí trong phòng trở nên nặng nề. Thiên Vũ quay sang nhìn Ngân Hà, ánh mắt anh không còn lạnh lùng như thường lệ.


"Cô không cần để tâm đến những lời cô ta nói," anh nói, giọng anh trầm hơn.


"Tôi không để tâm," Ngân Hà đáp, nhưng giọng cô không giấu được sự mệt mỏi. "Tôi biết mình đang đứng ở đâu."


Thiên Vũ nhìn cô một lúc, rồi khẽ thở dài. "Cô không cần phải tự ti. Cô làm tốt hơn những gì tôi mong đợi."


Ngân Hà ngạc nhiên trước câu nói của anh, nhưng cô không đáp lại. Cô biết, dù có nhận được lời khen, mối quan hệ giữa họ vẫn chỉ là một hợp đồng.


Tối hôm đó, khi ngồi trong phòng, Ngân Hà không thể ngừng nghĩ về những lời của Ngọc Diệp và cách Thiên Vũ bảo vệ cô trước mặt cô ta. Cô tự hỏi, liệu những gì anh làm là vì hợp đồng hay vì một lý do nào khác. Và quan trọng hơn, cô có nên để mình hy vọng vào điều gì đó xa vời không?


Sau cuộc chạm trán với Ngọc Diệp, bầu không khí trong biệt thự trở nên tĩnh lặng hơn, nhưng bên dưới, Ngân Hà cảm thấy một điều gì đó dần thay đổi. Thiên Vũ không còn giữ thái độ quá lạnh lùng với cô, anh bắt đầu để lộ những khoảnh khắc quan tâm nhỏ nhặt, dù không nói ra.


Một buổi sáng, khi Ngân Hà vừa định ra khỏi cửa để đến trung tâm Ánh Dương, Thiên Vũ gọi cô lại.


"Hôm nay cô không cần đến trung tâm," anh nói, giọng anh điềm tĩnh.


Ngân Hà quay lại, ngạc nhiên. "Tại sao vậy? Tôi đã hẹn với cô Minh rồi."


"Tôi muốn cô đi cùng tôi. Có một sự kiện quan trọng mà chúng ta cần xuất hiện với tư cách vợ chồng," anh nói, ánh mắt không rời khỏi cô.


Ngân Hà ngần ngừ, nhưng cuối cùng cũng gật đầu. "Được. Tôi sẽ chuẩn bị."


Sự kiện hôm đó là lễ khai trương một dự án bất động sản lớn do tập đoàn Thiên Vũ đầu tư. Khi họ đến nơi, hàng loạt ánh đèn flash từ các phóng viên lóe sáng. Thiên Vũ bước xuống xe trước, ánh mắt anh lướt qua đám đông trước khi quay lại mở cửa cho Ngân Hà.


Cô bước ra, khoác trên mình một chiếc váy thanh lịch màu kem. Dưới ánh đèn, cô trông vừa dịu dàng, vừa tao nhã, khiến nhiều người phải ngỡ ngàng.


"Giữ bình tĩnh. Chỉ cần mỉm cười và đi bên tôi," Thiên Vũ nói nhỏ, đặt tay lên lưng cô như để trấn an.


Ngân Hà khẽ gật đầu, bước cùng anh vào sảnh chính. Đám đông ngay lập tức xôn xao. Những lời bàn tán về sự xuất hiện của cô vang lên khắp nơi.


"Đó là vợ của Thiên Vũ sao? Thật bất ngờ."
"Cô ấy trông xinh đẹp nhưng có vẻ không quen thuộc. Có phải là người trong giới thượng lưu không?"


Ngân Hà nghe rõ những lời đó, nhưng cô cố gắng không để chúng ảnh hưởng đến mình. Cô biết, hôm nay, cô phải giữ vững hình ảnh mà Thiên Vũ mong muốn.


Buổi lễ diễn ra suôn sẻ. Thiên Vũ luôn giữ cô ở bên cạnh, giới thiệu cô với những nhân vật quan trọng trong ngành. Ngân Hà cảm thấy áp lực, nhưng cách anh dẫn dắt mọi thứ khiến cô an tâm hơn.


"Anh ấy thật sự giỏi giao tiếp," cô nghĩ thầm khi nhìn Thiên Vũ trò chuyện tự nhiên với mọi người. Trong ánh mắt anh, cô không còn thấy sự lạnh lùng thường ngày, mà là sự tự tin và quyết đoán của một người lãnh đạo.


Sau buổi lễ, họ dùng bữa tối cùng một số đối tác quan trọng. Không khí bữa ăn khá thoải mái, nhưng có một vị khách đặc biệt khiến Ngân Hà không khỏi bất ngờ – Ngọc Diệp. Cô ta xuất hiện trong bộ váy đỏ quen thuộc, ánh mắt sắc sảo lướt qua bàn tiệc trước khi dừng lại ở Thiên Vũ và Ngân Hà.


"Vũ, thật trùng hợp khi gặp anh ở đây," Ngọc Diệp nói, nụ cười trên môi cô ta đầy ẩn ý.


"Chào cô," Thiên Vũ đáp, giọng anh bình thản.


Ngọc Diệp quay sang Ngân Hà, ánh mắt đầy thách thức. "Cô Hà, tôi không nghĩ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy. Lần trước, tôi chưa có dịp nói chuyện thêm với cô."


"Chào cô Ngọc Diệp," Ngân Hà mỉm cười nhã nhặn. "Tôi cũng không ngờ sẽ gặp cô ở đây."


"Thật thú vị khi nhìn thấy hai người. Hai người trông thật hạnh phúc," Ngọc Diệp nói, nhưng giọng điệu của cô ta chứa đầy mỉa mai.


Thiên Vũ nhíu mày, ánh mắt anh sắc lạnh nhìn Ngọc Diệp. "Nếu cô không có chuyện gì quan trọng, tôi nghĩ cô nên tập trung vào đối tác của mình."


Ngọc Diệp cười khẩy, nhưng không nói gì thêm. Cô ta lùi lại, ánh mắt vẫn không ngừng quan sát Ngân Hà.


Khi buổi tối kết thúc, trên đường trở về, Ngân Hà không nói gì. Sự hiện diện của Ngọc Diệp khiến cô cảm thấy không thoải mái, nhưng điều khiến cô ngạc nhiên hơn là cách Thiên Vũ bảo vệ cô trước mặt cô ta.


"Cô ổn chứ?" Thiên Vũ bất ngờ hỏi, phá vỡ sự im lặng.


"Tôi ổn," cô đáp, nhưng giọng cô nhỏ nhẹ.


"Ngọc Diệp luôn như vậy. Cô không cần để ý đến cô ta," anh nói, giọng anh dứt khoát.


"Tôi hiểu," Ngân Hà nói. "Nhưng tôi vẫn cảm thấy mình không thực sự thuộc về thế giới này."


Thiên Vũ quay sang nhìn cô, ánh mắt anh dịu đi. "Cô không cần phải lo lắng về điều đó. Cô đã làm tốt hơn những gì tôi mong đợi."


Lời khen bất ngờ của anh khiến Ngân Hà hơi sững lại. Cô nhìn anh, và trong khoảnh khắc đó, cô cảm thấy khoảng cách giữa họ dường như ngắn lại.

Novel79, 27/12/2024 23:14:15

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện