Sau cuộc đối đầu căng thẳng với Trần Hoàng, mọi thứ tưởng chừng đã lắng xuống. Tuy nhiên, Thiên Vũ hiểu rằng anh trai mình không phải là người dễ dàng từ bỏ. Cuộc chạm trán tại nhà kho chỉ là khởi đầu cho một âm mưu lớn hơn mà Trần Hoàng đang chuẩn bị.
Tại biệt thự, khi Thiên Vũ trở về, anh nhận ra Ngân Hà đang ngồi trong phòng khách, ánh mắt cô ánh lên sự lo lắng.
"Anh ổn chứ?" Cô hỏi ngay khi thấy anh bước vào.
"Tôi ổn. Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc," anh đáp, tháo chiếc cà vạt và ngồi xuống bên cạnh cô. "Trần Hoàng sẽ không dừng lại. Ông ta sẽ tìm cách tấn công tôi ở nơi tôi ít ngờ tới nhất."
"Vậy chúng ta cần làm gì?" cô hỏi, giọng cô đầy kiên quyết.
"Chúng ta cần một bước đi trước ông ta," anh nói, ánh mắt anh trầm ngâm. "Và có lẽ tôi biết phải làm gì."
Sáng hôm sau, Thiên Vũ bất ngờ triệu tập một cuộc gặp với Ngọc Diệp. Quyết định này khiến Ngân Hà thoáng bất ngờ, nhưng cô hiểu rằng anh có lý do cho mọi hành động của mình.
Tại một nhà hàng sang trọng, Ngọc Diệp xuất hiện với vẻ ngoài kiêu kỳ quen thuộc, nhưng ánh mắt cô ta lộ rõ sự tò mò khi thấy Thiên Vũ chủ động liên lạc.
"Vũ, anh gọi tôi đến đây vì chuyện gì? Tôi không nghĩ chúng ta còn điều gì cần nói," cô ta bắt đầu, nụ cười nhạt hiện lên trên môi.
"Tôi biết cô có lý do để không ưa tôi hoặc Ngân Hà," Thiên Vũ nói thẳng, ánh mắt anh lạnh lẽo. "Nhưng tôi cũng biết rằng cô đủ thông minh để hiểu rằng, nếu Trần Hoàng thắng, cô sẽ không nhận được gì ngoài sự thất bại."
Ngọc Diệp khẽ nhướn mày, nhưng cô ta không phản ứng ngay. "Ý anh là gì?"
"Ông ta không quan tâm đến bất kỳ ai ngoài bản thân mình. Nếu ông ta chiếm được tập đoàn, tất cả những gì cô từng hy vọng từ tôi cũng sẽ tan biến," Thiên Vũ nói, giọng anh trầm và chắc chắn.
Ngọc Diệp im lặng một lúc lâu, đôi mắt cô ta lóe lên vẻ tính toán. "Vậy anh muốn gì từ tôi?"
"Tôi muốn cô cung cấp cho tôi thông tin. Tôi biết cô có mạng lưới riêng, và cô có thể tiếp cận những người mà tôi không thể. Nếu cô hợp tác, tôi đảm bảo rằng cô sẽ không mất đi những gì mình đang có," anh đáp.
Ngọc Diệp khẽ nhếch môi. "Anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao?"
"Không. Nhưng tôi biết cô tin vào lợi ích của mình," Thiên Vũ nói, ánh mắt anh sắc bén.
Cô ta bật cười, nhưng đó không phải là tiếng cười chế giễu. "Anh đúng, Vũ. Tôi sẽ giúp anh. Nhưng tôi muốn đảm bảo rằng, khi mọi chuyện kết thúc, vị trí của tôi trong thế giới này không bị lung lay."
Sau cuộc gặp, Thiên Vũ trở về biệt thự, kể lại mọi chuyện cho Ngân Hà. Cô thoáng ngạc nhiên khi biết anh đã quyết định hợp tác với Ngọc Diệp.
"Anh có chắc cô ta sẽ không phản bội không?" cô hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.
"Không ai có thể đảm bảo điều đó. Nhưng tôi biết cô ta đủ thông minh để không làm điều gì gây hại cho mình," anh nói, giọng anh đầy tự tin. "Và nếu cô ta dám phản bội, tôi sẽ không tha thứ."
Ngân Hà khẽ gật đầu, nhưng trong lòng cô vẫn có chút bất an. Cô biết Ngọc Diệp là một người khó lường, và việc dựa vào cô ta không khác gì chơi với lửa.
Tối hôm đó, khi Thiên Vũ đang ở trong phòng làm việc, Ngân Hà nhận được một tin nhắn nặc danh. Nội dung khiến cô cảm thấy lạnh sống lưng:
"Cẩn thận với những người xung quanh cô. Không ai an toàn cả."
Cô ngay lập tức mang tin nhắn này cho Thiên Vũ. Anh đọc nó, ánh mắt anh tối lại.
"Trần Hoàng đang cố gây chia rẽ," anh nói, giọng anh trầm xuống. "Nhưng tôi sẽ không để ông ta thành công."
Trong một căn phòng tối, Trần Hoàng ngồi trước màn hình máy tính, theo dõi từng động thái của Thiên Vũ. Bên cạnh ông ta là một người phụ nữ với ánh mắt sắc sảo – không ai khác chính là tay sai cũ của ông Phong.
"Thiên Vũ nghĩ mình có thể dễ dàng đánh bại tôi sao?" Trần Hoàng nói, giọng ông ta lạnh lùng. "Cậu ta sẽ phải trả giá."
Người phụ nữ bên cạnh nhếch môi. "Vậy bước tiếp theo là gì, thưa ông?"
"Chúng ta sẽ nhắm vào điểm yếu nhất của cậu ta – cô gái ấy," Trần Hoàng đáp, đôi mắt ông ta lóe lên sự hiểm ác.
Sáng hôm sau, tại biệt thự, không khí vẫn tĩnh lặng nhưng mang một sự căng thẳng ngầm. Thiên Vũ tiếp tục xử lý công việc từ phòng làm việc, trong khi Ngân Hà cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh dù trong lòng vẫn còn nhiều lo lắng sau tin nhắn nặc danh tối qua.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác trong thành phố, Trần Hoàng đang triển khai bước tiếp theo trong kế hoạch của mình. Một nhóm người dưới quyền ông ta nhận được mệnh lệnh rõ ràng: "Tấn công trực tiếp vào điểm yếu của Thiên Vũ – Ngân Hà."
Một trong số đó hỏi: "Ngài muốn chúng tôi làm thế nào?"
Trần Hoàng cười nhạt. "Không cần làm tổn hại cô ta. Chỉ cần khiến Thiên Vũ tin rằng cô ta không an toàn. Một cú đánh vào tâm lý là đủ để cậu ta mất kiểm soát."
Người phụ nữ bên cạnh Trần Hoàng, cựu tay sai của ông Phong, nói thêm: "Và khi Thiên Vũ lộ sơ hở, chúng ta sẽ hạ gục cậu ta."
Tối hôm đó, khi Thiên Vũ vừa rời biệt thự để đến một cuộc họp quan trọng, Ngân Hà cảm thấy một cảm giác bất an kỳ lạ. Cô cố gắng trấn an bản thân, nhưng cảm giác ấy không ngừng lớn dần.
Bỗng nhiên, đèn trong biệt thự chập chờn, rồi tắt hẳn. Cả không gian chìm trong bóng tối. Ngân Hà hoảng hốt, nhưng cô lập tức cố gắng giữ bình tĩnh. "Bình tĩnh nào, có thể chỉ là mất điện."
Cô lấy điện thoại, gọi cho đội bảo vệ. Tuy nhiên, không có ai trả lời. Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ phía ngoài hành lang. Cô nắm chặt chiếc điện thoại, cố gắng tìm cách liên lạc với Thiên Vũ.
Khi cô vừa bấm số, cánh cửa bất ngờ bật mở. Một bóng người cao lớn bước vào, nhưng thay vì làm hại cô, người đó chỉ ném một bức ảnh xuống bàn trước mặt cô. Trong ảnh, là một tấm hình của cô và gia đình.
"Đừng quên rằng cô không chỉ có một mình," giọng người đó trầm thấp, đầy đe dọa. Trước khi cô kịp phản ứng, hắn biến mất nhanh như khi xuất hiện.
Khi đèn sáng trở lại, đội bảo vệ chạy vào phòng cô, vẻ mặt đầy lo lắng. "Cô Hà, cô có sao không?"
Ngân Hà vẫn chưa hết bàng hoàng. "Hắn... hắn đã vào đây. Làm sao hắn có thể vào được với tất cả các anh ở đây?"
Đội trưởng an ninh nghiến răng. "Chúng tôi sẽ điều tra ngay. Nhưng trước mắt, cô cần được đưa đến một nơi an toàn hơn."
Cùng lúc đó, tại cuộc họp, Thiên Vũ nhận được một cuộc gọi khẩn từ đội bảo vệ. Khi nghe về vụ việc, ánh mắt anh tối sầm lại, đôi bàn tay siết chặt.
"Tôi sẽ trở về ngay," anh nói, dập máy rồi rời đi, bỏ lại cuộc họp dang dở.
Tại biệt thự, khi Thiên Vũ trở về, anh thấy Ngân Hà đang ngồi trong phòng khách, gương mặt cô vẫn chưa lấy lại vẻ bình tĩnh.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Anh hỏi, bước nhanh đến bên cô.
Cô đưa bức ảnh ra trước mặt anh. "Hắn để lại cái này. Hắn muốn tôi hiểu rằng gia đình tôi cũng không an toàn."
Thiên Vũ nhìn bức ảnh, đôi mắt anh lóe lên sự giận dữ. "Đây là Trần Hoàng. Chắc chắn là ông ta."
"Anh chắc chứ? Làm sao ông ta có thể xâm nhập được vào tận đây?" cô hỏi, giọng cô run nhẹ.
"Ông ta có những người làm việc cho mình. Và tôi đã đánh giá thấp ông ta," Thiên Vũ đáp, giọng anh trầm và cứng rắn. "Nhưng sẽ không lần nữa. Tôi sẽ đảm bảo rằng cô và gia đình cô đều được bảo vệ, bằng bất cứ giá nào."
Tối hôm đó, Thiên Vũ quyết định tăng cường gấp đôi đội bảo vệ quanh biệt thự, đồng thời cử người đến giám sát nhà mẹ và em trai Ngân Hà. Anh cũng triệu tập một cuộc họp khẩn với đội an ninh để tìm ra lỗ hổng đã khiến kẻ đột nhập có thể tiếp cận Ngân Hà.
Trong khi đó, tại một căn nhà an toàn khác, Trần Hoàng ngồi lặng lẽ, ánh mắt đầy sự toan tính. "Thiên Vũ, cậu có thể chơi phòng thủ bao lâu? Một khi cậu mệt mỏi, cậu sẽ tự sụp đổ thôi."
Sáng hôm sau, Thiên Vũ bắt đầu một ngày làm việc với một tâm trạng nặng nề hơn bao giờ hết. Vụ việc tối qua không chỉ là một lời đe dọa – nó là lời tuyên chiến trực tiếp từ Trần Hoàng. Hơn nữa, khi Ngân Hà và gia đình cô bị kéo vào cuộc chiến này, anh biết rằng mình không thể chờ đợi thêm nữa. Anh phải hành động.
Trong phòng họp của tập đoàn, Thiên Vũ triệu tập đội điều tra và các cố vấn an ninh. Anh đứng trước bàn họp, ánh mắt lạnh lùng và giọng nói đầy uy quyền.
"Chúng ta không thể tiếp tục phòng thủ mãi. Tôi cần các anh tấn công," anh nói, giọng anh sắc lạnh. "Tôi muốn toàn bộ mạng lưới của Trần Hoàng bị lật tẩy. Từ các tài khoản tài chính đến từng kẻ tay sai của ông ta. Tôi không muốn bất kỳ ai thoát được."
Một trong những cố vấn lên tiếng: "Thưa cậu Vũ, chúng tôi đã theo dõi một số giao dịch tài chính mờ ám liên quan đến ông ta. Có vẻ ông ta đang chuẩn bị một kế hoạch lớn, nhưng vẫn chưa rõ mục tiêu cuối cùng là gì."
"Vậy hãy tìm hiểu ngay. Tôi cần câu trả lời trước khi ông ta kịp ra tay," Thiên Vũ đáp, ánh mắt anh lóe lên sự quyết tâm.
Tại biệt thự, Ngân Hà nhận được tin nhắn từ mẹ cô. Dù đã có người bảo vệ túc trực quanh nhà, mẹ cô vẫn lo lắng khi biết cô đang phải đối mặt với nhiều nguy hiểm.
"Mẹ và em đều ổn. Con đừng lo cho chúng ta, hãy bảo trọng bản thân," tin nhắn viết.
Ngân Hà cảm thấy sống mũi cay cay. Từ khi bước vào cuộc sống của Thiên Vũ, cô đã phải đối mặt với vô số thử thách, nhưng việc kéo gia đình mình vào vòng nguy hiểm là điều cô không bao giờ muốn.
Buổi chiều, Thiên Vũ quay về biệt thự, mang theo một tệp tài liệu. Anh đưa nó cho Ngân Hà, ánh mắt anh nghiêm trọng.
"Đây là danh sách những địa điểm mà Trần Hoàng có thể đang sử dụng làm căn cứ," anh nói. "Chúng tôi sẽ tiến hành điều tra từng nơi một. Nếu may mắn, chúng tôi có thể tìm thấy bằng chứng để buộc ông ta dừng lại."
"Anh có nghĩ rằng ông ta sẽ để lộ sơ hở không?" cô hỏi, giọng cô đầy lo lắng.
"Không, nhưng tôi tin rằng mọi kế hoạch đều có điểm yếu. Chúng tôi chỉ cần tìm ra nó trước khi quá muộn," anh đáp.
Đêm hôm đó, khi Thiên Vũ đang chuẩn bị cho một cuộc họp khác, điện thoại của anh đổ chuông. Đầu dây bên kia là Ngọc Diệp.
"Vũ, tôi có thông tin," cô ta nói, giọng đầy khẩn trương. "Trần Hoàng đang chuẩn bị một cuộc tấn công lớn vào tập đoàn của anh. Ông ta đã tập hợp đủ tài chính và đồng minh để gây tổn thất nghiêm trọng."
"Chi tiết?" Thiên Vũ hỏi, giọng anh trầm xuống.
"Tôi chưa thể xác định chính xác, nhưng có vẻ ông ta đang nhắm vào hệ thống tài chính của tập đoàn. Nếu ông ta thành công, anh sẽ mất kiểm soát toàn bộ dòng tiền," Ngọc Diệp nói.
Thiên Vũ im lặng một lúc, rồi đáp: "Cảm ơn cô. Tiếp tục theo dõi và báo lại cho tôi ngay khi có thêm thông tin."
Sáng hôm sau, tại văn phòng, Thiên Vũ tổ chức một cuộc họp khẩn. Anh giao nhiệm vụ cho đội kỹ thuật và an ninh mạng kiểm tra toàn bộ hệ thống tài chính của tập đoàn.
"Chúng ta phải tăng cường bảo mật và giám sát mọi giao dịch bất thường," anh nói. "Nếu Trần Hoàng nhắm vào hệ thống tài chính, chúng ta phải chặn đứng ông ta trước khi ông ta kịp hành động."
Trong khi đội ngũ của anh đang làm việc, Thiên Vũ nhận được một báo cáo mới. Một trong những địa điểm được liệt kê trong danh sách đã phát hiện hoạt động bất thường. Ngay lập tức, anh quyết định đến đó cùng đội bảo vệ.
Khi Thiên Vũ và đội bảo vệ đến nơi, họ phát hiện một căn nhà kho cũ với dấu hiệu có người ở. Bên trong, các tài liệu và thiết bị máy tính bị vứt bừa bãi, như thể ai đó vừa rời đi vội vã.
"Chúng ta đã đến muộn," một trong những người bảo vệ nói.
"Không hẳn," Thiên Vũ đáp, ánh mắt anh dừng lại trên một chiếc máy tính vẫn còn hoạt động. "Tìm xem có gì trong này."
Một kỹ thuật viên nhanh chóng kiểm tra và phát hiện một tập tin được mã hóa. Khi giải mã, tập tin tiết lộ một kế hoạch chi tiết về việc tấn công vào hệ thống tài chính của tập đoàn, cùng với danh sách các tài khoản liên quan đến Trần Hoàng.
"Đây là bằng chứng chúng ta cần," Thiên Vũ nói, đôi mắt anh lóe lên sự sắc bén. "Hãy gửi toàn bộ thông tin này cho đội pháp lý. Chúng ta sẽ buộc ông ta phải dừng lại."
Trở về biệt thự, Thiên Vũ kể lại mọi chuyện cho Ngân Hà. Cô cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, nhưng vẫn không thể giấu được sự lo lắng.
"Anh nghĩ rằng ông ta sẽ dừng lại sao?" cô hỏi.
"Không. Nhưng tôi không cần ông ta dừng lại. Tôi chỉ cần đảm bảo rằng, mỗi bước đi của ông ta đều sẽ dẫn đến thất bại," anh đáp, giọng anh chắc nịch.
Ngân Hà nhìn anh, cảm nhận được sự quyết tâm trong từng lời nói. Cô biết rằng, dù sóng gió vẫn chưa qua, nhưng với Thiên Vũ, cô có thể đối mặt với mọi thứ.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.