Chương 13

Bản Giao Ước Số Phận

Novel79 27/12/2024 23:17:43

Sau lần gặp gỡ với mẹ Thiên Vũ, Ngân Hà cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Bà Trần không những không khắt khe như cô từng lo lắng, mà còn để lại ấn tượng về một người phụ nữ thông minh và tinh tế. Nhưng niềm vui ấy không kéo dài lâu, vì trong lòng cô vẫn cảm nhận được rằng có điều gì đó chưa hoàn toàn yên ổn.


Vài ngày sau, khi Thiên Vũ đang xử lý công việc tại văn phòng, một thông tin bất ngờ từ đội bảo vệ khiến anh phải rời đi gấp. Một tài liệu quan trọng từ tập đoàn của anh bất ngờ bị rò rỉ, và người đứng sau dường như không ai khác ngoài một thành viên nội bộ.


"Người này rất quen thuộc với cách vận hành của tập đoàn. Tôi nghi ngờ rằng ông Phong vẫn còn tàn dư trong nội bộ," trợ lý của anh báo cáo.


Thiên Vũ siết chặt nắm tay. "Tôi muốn danh tính kẻ đó trong vòng 24 giờ. Bất kể là ai, tôi sẽ không tha thứ."


Tại biệt thự, Ngân Hà nhận được một cuộc gọi từ một số lạ. Giọng nói trong điện thoại đầy vẻ khinh bỉ và thách thức.


"Ngân Hà, cô nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc sao? Đừng ngây thơ như vậy. Hãy hỏi Thiên Vũ xem anh ta đã giấu cô bao nhiêu bí mật. Cô thật sự nghĩ rằng mình là người duy nhất trong lòng anh ta sao?"


Trái tim cô lạnh toát. Cô cố giữ bình tĩnh. "Anh là ai? Anh muốn gì?"


Người kia cười khẩy. "Tôi chỉ muốn cô biết rằng, nếu cô không tự rời khỏi cuộc đời anh ta, sẽ có những điều còn tồi tệ hơn xảy ra."


Trước khi cô kịp nói gì thêm, cuộc gọi đã bị ngắt.


Buổi tối, khi Thiên Vũ trở về, anh nhận thấy ngay sự bất thường trong thái độ của Ngân Hà. Cô không còn vui vẻ như mọi ngày, mà ánh mắt lại chứa đựng sự lo lắng.


"Cô ổn chứ?" Anh hỏi, đặt tay lên vai cô.


"Tôi ổn... nhưng có một điều tôi muốn hỏi anh," cô nói, ánh mắt nhìn thẳng vào anh. "Có điều gì anh giấu tôi không?"


Thiên Vũ khựng lại trong giây lát. Anh nhận ra rằng, dù không muốn, nhưng cuộc sống của họ đã trở thành tâm điểm của những âm mưu và bí mật. Anh không thể để cô chìm trong nỗi hoài nghi.


"Không có điều gì giữa tôi và cô là giả dối, Ngân Hà," anh nói, giọng anh trầm và chắc chắn. "Nhưng có một số thứ tôi cần thời gian để giải quyết. Cô chỉ cần tin tôi."


Cô khẽ gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn nhiều băn khoăn.


Đêm hôm đó, Thiên Vũ nhận được một báo cáo khẩn từ đội điều tra. Kẻ nội gián trong tập đoàn đã bị xác định, và sự thật khiến anh không khỏi bàng hoàng. Đó là một người anh từng tin tưởng – trợ lý cũ của anh, người đã bí mật hợp tác với ông Phong.


"Ông ta đã thu thập thông tin từ trước khi rời đi. Nhưng điều tệ hơn là ông ta vẫn còn những kẻ đồng lõa, và chúng đang nhắm vào cô Ngân Hà," đội trưởng an ninh báo cáo.


Ánh mắt Thiên Vũ tối lại. "Tôi không quan tâm hắn có bao nhiêu đồng bọn. Tôi muốn tất cả bọn chúng bị tóm trước khi chúng kịp hành động."


Những lời cảnh báo từ cuộc gọi lạ và thông tin kẻ nội gián được xác định khiến không khí trong biệt thự trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Thiên Vũ không thể che giấu sự lo lắng của mình, nhưng anh vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh để trấn an Ngân Hà.


Tại văn phòng làm việc, Thiên Vũ triệu tập một cuộc họp khẩn với đội bảo vệ và đội pháp lý. Trợ lý cũ, người bị xác định là nội gián, đã biến mất khỏi tầm mắt của họ, nhưng kẻ đó không đơn độc.


"Chúng tôi đã xác nhận hắn có liên lạc với một nhóm đối tượng, nhiều khả năng là tàn dư của ông Phong," đội trưởng an ninh báo cáo.


Thiên Vũ ngồi lặng trong vài giây, ánh mắt anh sắc như dao. "Chúng ta không thể để chuyện này kéo dài thêm. Tôi muốn mọi địa điểm liên quan đến hắn được giám sát chặt chẽ. Nếu phát hiện bất kỳ động thái nào, hành động ngay lập tức."


"Vâng, thưa cậu," đội trưởng đáp, rời đi với một vẻ khẩn trương.


Tại biệt thự, Ngân Hà vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nỗi lo lắng. Những lời nói từ cuộc gọi lạ hôm trước cứ vang vọng trong đầu cô. Cô tự hỏi liệu Thiên Vũ có thực sự đang giấu điều gì, hay tất cả chỉ là một âm mưu nhằm chia rẽ họ.


Buổi chiều, khi cô đang ngồi trong khu vườn phía sau để tìm chút bình yên, bà Kim bước tới, mang theo một tách trà nóng.


"Cô Hà, cô trông không được khỏe. Có chuyện gì làm cô phiền lòng sao?" Bà Kim hỏi, ánh mắt đầy quan tâm.


Ngân Hà mỉm cười gượng gạo. "Chỉ là... tôi cảm thấy mọi thứ dường như vẫn chưa thực sự kết thúc. Có lẽ tôi đang lo lắng quá mức."


Bà Kim khẽ gật đầu. "Tôi hiểu. Nhưng cậu Vũ là người rất chu toàn. Cậu ấy sẽ không để ai làm hại cô. Cô hãy tin tưởng vào cậu ấy."


Lời nói của bà Kim phần nào làm dịu lòng Ngân Hà, nhưng sự bất an vẫn không ngừng bủa vây cô.


Tối hôm đó, Thiên Vũ trở về muộn hơn thường lệ. Anh bước vào biệt thự với vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt anh vẫn ánh lên sự quyết tâm khi nhìn thấy Ngân Hà đang chờ trong phòng khách.


"Cô vẫn chưa ngủ?" Anh hỏi, giọng anh trầm.


"Tôi không thể ngủ được," cô đáp, bước đến gần anh. "Anh đã tìm ra điều gì chưa?"


"Chúng tôi đã xác định được nơi kẻ nội gián đang lẩn trốn. Nhưng mọi chuyện vẫn còn phức tạp hơn tôi nghĩ," anh nói, tháo chiếc cà vạt và thả mình xuống ghế.


"Phức tạp thế nào?" Cô hỏi, ánh mắt lo lắng.


"Hắn không chỉ làm việc vì lợi ích cá nhân. Có vẻ như hắn còn bị ép buộc bởi một thế lực khác mà chúng tôi chưa thể xác định," anh nói, giọng anh đầy cân nhắc.


Ngân Hà im lặng, cảm nhận được rằng mọi chuyện vẫn chưa thực sự kết thúc.


Giữa đêm, khi cả biệt thự đang chìm trong yên lặng, tiếng chuông báo động bất ngờ vang lên. Ngân Hà giật mình tỉnh dậy, tim cô đập mạnh khi nghe tiếng bước chân vội vã bên ngoài.


Cánh cửa phòng cô bật mở, Thiên Vũ bước vào, gương mặt anh đầy căng thẳng. "Cô phải đi với tôi ngay," anh nói, kéo cô ra khỏi giường.


"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Cô hỏi, giọng cô run run.


"Hệ thống an ninh vừa phát hiện có kẻ lạ mặt tiếp cận biệt thự. Chúng ta phải rời đi trước khi chúng kịp hành động," anh nói, giữ chặt tay cô.


Bên ngoài, đội bảo vệ đã sẵn sàng. Thiên Vũ dẫn cô đến một chiếc xe đỗ sẵn, cửa mở ra và họ nhanh chóng lên xe. Chiếc xe lăn bánh, rời khỏi biệt thự trong khi các nhân viên an ninh vẫn bận rộn rà soát xung quanh.


Ngồi trong xe, Ngân Hà không thể giấu được nỗi sợ hãi. "Thiên Vũ, chuyện này sẽ không bao giờ kết thúc sao?"


"Chúng sẽ không dừng lại chừng nào còn nghĩ rằng có thể gây áp lực lên tôi," anh đáp, giọng anh trầm nhưng kiên định. "Nhưng tôi hứa, tôi sẽ làm mọi cách để bảo vệ cô."


Cô nhìn anh, ánh mắt cô tràn đầy sự tin tưởng. "Tôi tin anh."


Chiếc xe tiến vào một ngôi nhà an toàn khác, được bảo vệ chặt chẽ hơn. Thiên Vũ nắm tay cô, đưa cô vào trong. Ánh mắt anh tràn đầy quyết tâm, như muốn nhắn nhủ rằng, dù sóng gió vẫn còn, anh sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương cô thêm một lần nào nữa.

Novel79, 27/12/2024 23:17:43

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện