Chương 9: Sự Thật Lộ Diện

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:28:33

Buổi sáng hôm sau, bầu trời xám xịt như báo hiệu một cơn giông sắp đến. Tại biệt thự nhà họ Trịnh, không khí nặng nề bao trùm phòng họp lớn nơi các thành viên quan trọng trong gia đình và công ty tập trung. Trịnh Hạo ngồi ở vị trí trung tâm, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt đầy sự cảnh giác. Bên cạnh anh là bà Tú Anh, người luôn tỏ ra điềm tĩnh nhưng trong lòng không khỏi bồn chồn.


Cửa mở ra, Kiều Diệp bước vào, tay cầm một tập tài liệu. Cô ta bước chậm rãi, nở nụ cười nhẹ như muốn che giấu sự lo lắng trong lòng. Cả căn phòng lặng đi khi cô đặt tập tài liệu lên bàn trước mặt Trịnh Hạo.


“Anh Hạo, đây là toàn bộ báo cáo chi tiết về khoản chi mà anh yêu cầu kiểm tra,” Kiều Diệp nói, giọng ngọt ngào nhưng pha chút tự tin. “Em đã xem lại, và có thể khẳng định rằng mọi thứ đều hợp lệ.”


Trịnh Hạo cầm tập tài liệu, lật từng trang một cách chậm rãi. Không khí trong phòng như đông đặc. Mỗi khi anh lật một trang, tiếng giấy sột soạt như vang vọng khắp không gian.


Đến trang cuối cùng, anh dừng lại, ánh mắt vẫn không thay đổi. “Mọi thứ hợp lệ, em nói vậy sao?” Anh hỏi, giọng lạnh như băng.


Kiều Diệp hơi khựng lại, nhưng cô ta vẫn giữ được vẻ tự tin. “Đúng vậy. Các khoản chi đều đã được phê duyệt bởi phòng kế toán và đối tác hậu cần. Nếu anh không tin, em có thể liên hệ họ để làm rõ.”


Trịnh Hạo nhếch môi cười, một nụ cười đầy mỉa mai. Anh đẩy tập tài liệu về phía trước, rồi lấy từ ngăn kéo ra một bản báo cáo khác. “Thế thì em giải thích thế nào về điều này?”


Kiều Diệp cúi nhìn, đôi mắt thoáng hiện sự hoảng hốt. Trên bàn là bản sao kê chi tiết từ một tài khoản ngân hàng ẩn danh, nơi có một số khoản tiền lớn được chuyển đi ngay sau khi các khoản chi của dự án được phê duyệt. Dòng mô tả giao dịch trùng khớp với số tiền mà cô ta đã ký duyệt.


“Đây là cái gì?” Trịnh Hạo tiếp tục, giọng anh trở nên sắc bén hơn. “Em nghĩ anh ngu ngốc đến mức không thể phát hiện ra việc em lợi dụng công ty để chuyển tiền đi nơi khác sao?”


Căn phòng chìm vào im lặng. Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Kiều Diệp. Cô ta đứng bất động, đôi môi mím chặt. Cảm giác bị dồn vào chân tường khiến cô ta run lên, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.


“Anh đang hiểu lầm,” cô ta nói, giọng nhỏ nhẹ nhưng đã mất đi vẻ tự tin. “Em không biết về những giao dịch này. Có thể là lỗi của phòng kế toán hoặc…”


“Đừng nói dối nữa!” Trịnh Hạo ngắt lời, giọng anh đầy sự thất vọng và tức giận. “Em nghĩ anh không biết gì sao? Đây không phải lỗi của phòng kế toán. Tất cả đều có liên quan đến em.”




Bên ngoài phòng họp, bà Tú Anh ngồi lặng lẽ nghe mọi chuyện. Trái tim bà như bị Ϧóþ nghẹt khi sự thật phơi bày. Bà đã tin tưởng Kiều Diệp, đã nghĩ rằng cô ta là người phù hợp nhất để hỗ trợ con trai bà. Nhưng giờ đây, bà cảm thấy như mình vừa bị phản bội.


Khi cánh cửa phòng họp mở ra, bà thấy Kiều Diệp bước ra, gương mặt tái nhợt, ánh mắt lấm lét tránh nhìn mọi người. Cô ta cố gắng rời đi thật nhanh, nhưng bà Tú Anh đã đứng chắn trước mặt.


“Cô còn gì để nói?” Bà hỏi, giọng nói không lớn nhưng đầy quyền uy.


Kiều Diệp cúi đầu, lặng im vài giây trước khi nói: “Dì, con chỉ muốn giải quyết mọi chuyện êm đẹp. Con không làm gì tổn hại đến công ty cả.”


“Đủ rồi,” bà Tú Anh ngắt lời, ánh mắt sắc như dao. “Tôi đã lầm khi tin cô. Từ giờ, cô không còn chỗ trong gia đình này nữa.”


Những lời nói của bà như bản án cuối cùng. Kiều Diệp không nói thêm, chỉ cúi đầu lặng lẽ rời khỏi biệt thự. Nhưng trong lòng, cô ta không cam tâm. Cô ta tự nhủ rằng mình sẽ quay lại, bằng cách này hay cách khác.




Buổi tối hôm đó, Trịnh Hạo trở về phòng làm việc, ngồi lặng lẽ bên bàn. Ánh đèn vàng nhạt chiếu lên gương mặt anh, làm lộ rõ sự mệt mỏi và trống rỗng trong ánh mắt.


Anh nhìn ra cửa sổ, nơi bóng đêm bao trùm cả thành phố. Trong đầu anh hiện lên hình bóng của Khả Linh. Anh nhớ đến ánh mắt dịu dàng của cô, nhớ đến sự kiên nhẫn và hy sinh mà cô đã dành cho anh. Anh cảm thấy mình đã sai lầm – không chỉ trong việc tin tưởng nhầm người, mà còn trong cách anh đối xử với người phụ nữ từng là tất cả đối với anh.


Cầm lấy khung ảnh cưới trên bàn, anh khẽ thở dài. “Linh, anh đã sai. Nhưng liệu giờ đây, em có còn chấp nhận một người như anh không?”




Ở một nơi khác, trong căn nhà nhỏ của Hải Yến, Khả Linh đang ngồi bên bàn làm việc, chăm chú đọc tài liệu. Nhưng đột nhiên, cô cảm thấy lòng mình trĩu nặng mà không rõ lý do. Cô nhìn ra cửa sổ, ánh mắt xa xăm như thể đang cảm nhận được điều gì đó từ xa.


“Cậu nghĩ gì thế?” Hải Yến bước vào, đặt một ly trà nóng xuống bàn.


Khả Linh khẽ lắc đầu, nở nụ cười nhạt. “Không gì cả. Mình chỉ nghĩ… đôi khi quá khứ thật khó để quên.”


Hải Yến nhìn bạn mình, ánh mắt đầy lo lắng. “Linh, nếu cậu cần gì, hãy nói với mình. Cậu không cần phải chịu đựng mọi thứ một mình.”


Khả Linh khẽ gật đầu. “Cảm ơn cậu, Yến. Nhưng mình ổn. Chỉ là… có lẽ mình cần thêm thời gian.”




Sự thật về Kiều Diệp dần lộ diện, kéo theo những hệ lụy lớn trong gia đình và công ty nhà họ Trịnh. Trong khi đó, Trịnh Hạo bắt đầu đối mặt với cảm giác ân hận và khao khát sửa chữa sai lầm, nhưng liệu anh có cơ hội để làm điều đó? Khả Linh, ở một góc khác, vẫn cố gắng tìm lại sự bình yên, nhưng những gì đã qua không dễ dàng buông bỏ. Những diễn biến tiếp theo sẽ đẩy câu chuyện lên một cao trào mới....

Novel79, 23/12/2024 09:28:33

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện