Chương 8: Những Kế Hoạch Âm Thầm

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:27:07

Buổi sáng đầu tuần, ánh nắng xuyên qua những tán cây, chiếu rọi xuống khoảng sân trước căn biệt thự rộng lớn của nhà họ Trịnh. Nhưng bên trong căn nhà, không khí không chút yên bình. Tiếng điện thoại reo liên tục, tiếng người hầu vội vàng đáp ứng các yêu cầu, và ở giữa tất cả là bà Tú Anh – gương mặt bà toát lên vẻ căng thẳng thường thấy khi bà tập trung vào công việc.


Bà vừa đặt tách trà xuống bàn, vừa chăm chú xem lại bản báo cáo mà phòng kế toán gửi đến từ tối hôm trước. Từng con số trên giấy không làm bà hài lòng. Một cảm giác khó chịu len lỏi trong lòng bà – không chỉ vì sự bất thường của các khoản mục, mà còn vì sự thiếu minh bạch trong cách xử lý của Kiều Diệp.




Trong khi đó, tại công ty, Trịnh Hạo cũng không khá hơn. Anh ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt dán vào màn hình máy tính nhưng tâm trí thì bị xé toạc bởi những suy nghĩ mâu thuẫn. Từ sau buổi họp nội bộ, anh đã cho kiểm tra lại tất cả các hợp đồng và báo cáo liên quan đến dự án, nhưng mọi thứ dường như quá hoàn hảo – đến mức không thật.


Điện thoại trên bàn đột ngột reo lên, kéo anh khỏi dòng suy nghĩ. Đầu dây bên kia là thư ký của anh, giọng nói đầy lo lắng: “Thưa anh Trịnh, em vừa nhận được báo cáo từ bộ phận kiểm toán. Có một khoản chi lớn liên quan đến đối tác phụ trách phần hậu cần của dự án. Số tiền này đã được duyệt nhưng không được ghi rõ chi tiết.”


Trịnh Hạo siết chặt tay cầm điện thoại. “Họ gửi từ bao giờ?”


“Chỉ mới sáng nay thôi ạ. Em đã gửi toàn bộ tài liệu vào email của anh.”


Trịnh Hạo không đáp, lập tức mở email và xem qua các tài liệu vừa được gửi. Số tiền không nhỏ, nhưng điều khiến anh tức giận hơn cả là khoản chi này lại được duyệt dưới tên của Kiều Diệp. Cô ta giải thích điều gì trong buổi họp? Những lời nói ngọt ngào và biểu cảm bình thản của cô ta hiện lên trong đầu anh như một sự chế nhạo.


Anh dựa người vào ghế, tay chống cằm. Đã đến lúc anh phải đối mặt với sự thật. Kiều Diệp không chỉ đáng nghi, mà có lẽ cô ta chính là kẻ đứng sau tất cả những bất ổn này.




Ở một nơi khác trong thành phố, Khả Linh đang ngồi trong văn phòng nhỏ của công ty truyền thông. Ánh sáng dịu nhẹ từ cửa sổ chiếu xuống bàn làm việc của cô, nơi đặt một xấp tài liệu liên quan đến dự án quảng bá mà cô vừa được giao. Khả Linh hít một hơi sâu, cảm nhận chút bình yên hiếm hoi len lỏi trong lòng. Cuộc sống mới, dù vất vả, nhưng giúp cô cảm thấy mình có giá trị.


“Linh, đến giờ nghỉ trưa rồi, đi ăn cùng mình nhé!” Giọng nói vui vẻ của Hải Yến vang lên từ cửa.


Khả Linh mỉm cười, gật đầu. “Đợi mình một chút, mình làm nốt cái này.”


Khi hai người bước ra khỏi văn phòng, Hải Yến nhìn bạn mình, ánh mắt pha chút tò mò. “Linh, mình hỏi thật nhé. Cậu có định liên lạc lại với bên nhà họ Trịnh không?”


Bước chân của Khả Linh khựng lại, nụ cười trên môi cô tắt dần. “Yến, cậu biết câu trả lời mà,” cô nói, giọng khẽ run. “Mọi thứ đã kết thúc.”


Hải Yến im lặng một lúc, rồi thở dài. “Mình biết. Nhưng cậu phải cẩn thận. Nếu họ phát hiện ra cậu đang làm ở công ty này, mình e rằng họ sẽ không để yên đâu.”


Khả Linh quay sang nhìn Hải Yến, ánh mắt cô đầy vẻ kiên quyết. “Họ không thể làm gì mình nữa. Mình đã rời khỏi họ, và mình không có gì để mất.”




Tối hôm đó, tại một nhà hàng cao cấp ở trung tâm thành phố, Kiều Diệp gặp lại người đàn ông mà cô từng hợp tác. Cuộc trò chuyện giữa hai người lần này diễn ra căng thẳng hơn nhiều.


“Cô phải kiểm soát tình hình tốt hơn,” người đàn ông nói, ánh mắt sắc lạnh. “Tôi đã nghe về cuộc họp nội bộ. Nếu Trịnh Hạo tiếp tục điều tra, mọi chuyện sẽ không có kết thúc tốt đẹp.”


Kiều Diệp nhấp một ngụm rượu, nụ cười nhạt hiện trên môi. “Anh nghĩ tôi sẽ để mình bị phát hiện sao? Trịnh Hạo tin tưởng tôi. Anh ta sẽ không bao giờ nghĩ rằng tôi lại phản bội anh ta.”


Người đàn ông hừ lạnh. “Cô quá tự tin đấy. Đừng quên rằng, nếu mọi chuyện vỡ lở, cô không phải người duy nhất bị ảnh hưởng.”


Ánh mắt của Kiều Diệp tối lại. Cô đặt ly rượu xuống, nghiêng người về phía trước. “Anh cứ làm đúng phần việc của mình. Phần còn lại, tôi sẽ lo.” Nói xong, cô đứng dậy, để lại người đàn ông ngồi một mình giữa ánh đèn mờ ảo của nhà hàng.




Trở về biệt thự, Kiều Diệp không ngờ rằng Trịnh Hạo đã chờ sẵn trong phòng khách. Anh ngồi trên chiếc ghế lớn, ánh mắt sắc như dao nhìn cô. “Diệp, em đi đâu về muộn vậy?”


Kiều Diệp thoáng giật mình, nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh. “Em đi gặp một đối tác cũ. Chỉ là vài chuyện nhỏ liên quan đến công việc, anh không cần lo.”


Trịnh Hạo nhìn cô một lúc lâu, như muốn đọc được sự thật qua biểu cảm của cô. Nhưng Kiều Diệp không để lộ bất kỳ sơ hở nào. Cuối cùng, anh đứng dậy, giọng nói lạnh lùng: “Ngày mai, anh cần em giải trình rõ ràng về khoản chi mới được phát hiện. Hy vọng em có lời giải thích hợp lý.”


Nụ cười trên môi Kiều Diệp đông cứng lại, nhưng cô nhanh chóng gật đầu. “Được thôi. Em sẽ chuẩn bị.”

Novel79, 23/12/2024 09:27:07

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện