Chương 6: Lời Nói Dối Được Che Đậy

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:24:30

Buổi tối tại biệt thự nhà họ Trịnh, bữa tiệc tiếp tục diễn ra trong ánh sáng lung linh của những chiếc đèn chùm pha lê. Các vị khách đều ăn vận sang trọng, trò chuyện rôm rả về công việc, về những dự án lớn. Nhưng bên trong, không khí gia đình họ Trịnh lại nặng nề hơn bao giờ hết.


Trịnh Hạo ngồi ở bàn chính, ánh mắt lướt qua các vị khách nhưng dường như không thực sự tập trung. Những lời nói của vị khách về vấn đề tài chính của công ty cứ vang vọng trong đầu anh, gợi lên một sự bất an khó chịu. Anh cầm ly rượu trên tay, đưa lên môi nhưng không uống. Trong lòng anh lúc này, sự mâu thuẫn tràn ngập.




Ở một góc bàn, Kiều Diệp vẫn đang trò chuyện với các vị khách bằng nụ cười dịu dàng. Nhưng ánh mắt cô ta thoáng lóe lên sự lo lắng khi liếc nhìn Trịnh Hạo. Cô ta không ngờ vấn đề tài chính của dự án lại bị lộ ra nhanh đến vậy. Những "điều chỉnh nhỏ" mà cô ta bí mật thực hiện qua các kênh khác nhau tưởng như đã được che đậy hoàn hảo, nhưng rõ ràng đã có lỗ hổng nào đó.


Tuy nhiên, Kiều Diệp nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô ta biết rằng, nếu muốn bảo vệ vị trí hiện tại, cô ta phải nhanh tay xử lý. Kiều Diệp đứng dậy, cầm ly rượu tiến đến gần Trịnh Hạo.


“Anh Hạo, anh có vẻ không vui? Anh có cần em giúp gì không?” Giọng nói ngọt ngào của cô ta vang lên, nhưng Trịnh Hạo không đáp lại ngay. Anh nhìn cô ta một lúc lâu, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu mọi lời nói của cô.


“Không cần. Tôi tự lo được,” anh nói, giọng trầm và lạnh.


Kiều Diệp hơi khựng lại, nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng. “Em chỉ muốn chia sẻ cùng anh thôi. Nếu có gì cần, anh cứ nói với em.” Cô ta lùi lại, nhưng trong lòng đã quyết định rằng, mình phải hành động ngay trước khi mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát.




Đêm hôm đó, khi khách khứa đã ra về, không gian biệt thự trở lại yên tĩnh. Trong phòng làm việc, ánh sáng từ chiếc đèn bàn chiếu lên gương mặt đầy căng thẳng của Trịnh Hạo. Anh ngồi trước màn hình máy tính, kiểm tra lại toàn bộ các báo cáo tài chính gần đây. Từng con số hiện lên, nhưng chúng không giải đáp được những câu hỏi trong đầu anh – ngược lại, chúng khiến anh cảm thấy càng thêm bất ổn.


Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau. “Con vẫn còn làm việc à?”


Trịnh Hạo quay lại, thấy mẹ mình đứng ở cửa, khoác trên vai một chiếc áo len mỏng. Khuôn mặt bà vẫn giữ vẻ nghiêm nghị thường thấy, nhưng ánh mắt có phần lo lắng.


“Dạ vâng,” anh đáp, hơi dừng lại. “Mẹ, con cảm thấy có điều gì đó không ổn với dự án này. Những con số không khớp, và cả những lời khách hàng nói hôm nay...”


Bà Tú Anh bước vào, đặt tay lên vai con trai. “Con cảm thấy bất ổn là đúng. Hôm nay mẹ cũng kiểm tra lại các khoản mục, và mẹ tin rằng có ai đó đang cố tình thao túng công ty.” Bà ngừng lại, ánh mắt thoáng hiện lên tia nghi ngờ. “Mẹ không muốn phán xét vội, nhưng mẹ nghĩ chúng ta cần tìm hiểu kỹ hơn.”


Trịnh Hạo im lặng. Lòng anh dâng lên một cảm giác kỳ lạ – sự nghi ngờ mà anh không muốn thừa nhận. Một cái tên thoáng hiện lên trong đầu, nhưng anh nhanh chóng gạt đi. “Con sẽ điều tra kỹ,” anh nói, giọng chắc nịch. “Mẹ yên tâm, con sẽ không để bất kỳ ai làm tổn hại đến công ty.”




Ở một nơi khác trong thành phố, Khả Linh ngồi bên bàn làm việc tại công ty truyền thông của anh Thành. Đêm khuya, nhưng cô vẫn chăm chú vào những tài liệu mới được giao. Công việc dù vất vả, nhưng giúp cô tạm quên đi những nỗi đau và ký ức về quá khứ.


Cô khẽ thở dài, nhìn đồng hồ trên bàn. Đã quá nửa đêm, nhưng cô không cảm thấy buồn ngủ. Những gì đã xảy ra trong biệt thự nhà họ Trịnh vẫn luôn lởn vởn trong tâm trí cô. Từng lời nói cay nghiệt của mẹ chồng, ánh mắt lạnh lẽo của Trịnh Hạo… tất cả như một vết dao cứa sâu vào lòng cô.


Nhưng trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra mình không còn khóc như trước. Thay vào đó, một cảm giác khác đang dần chiếm lấy – sự kiên định và quyết tâm.


“Không sao đâu, Linh. Mọi thứ rồi sẽ ổn,” cô tự nhủ, siết chặt bàn tay. Cô biết rằng, mình không thể mãi sống trong nỗi đau. Cô phải đứng lên, vì chính mình và cả lòng tự trọng mà cô đã đánh mất.




Sáng hôm sau, trong phòng họp của công ty truyền thông, anh Thành đang trình bày một kế hoạch mới. Khả Linh ngồi ở góc bàn, lặng lẽ lắng nghe. Nhưng khi anh Thành nhắc đến một dự án cần đối tác từ lĩnh vực tài chính, cô không khỏi giật mình khi thấy logo của công ty nhà họ Trịnh xuất hiện trên màn hình.


“Công ty này khá lớn và có uy tín,” anh Thành nói. “Nhưng gần đây, có một số thông tin về vấn đề tài chính không minh bạch. Tôi muốn chúng ta thận trọng khi hợp tác.”


Khả Linh cúi đầu, siết chặt bàn tay. Cô không ngờ lại đối diện với cái tên này sớm đến vậy. Nhưng trong lòng cô không chỉ có sự bối rối, mà còn là cảm giác lạ lùng – một cơ hội để tiếp cận lại với nơi từng làm tổn thương cô.

Novel79, 23/12/2024 09:24:30

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện