Chương 5: Mặt Nạ Bắt Đầu Rơi Xuống

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:23:07

Buổi sáng trong biệt thự nhà họ Trịnh vẫn yên tĩnh như mọi ngày, nhưng không khí nặng nề len lỏi trong từng ngóc ngách. Bà Tú Anh ngồi trên chiếc ghế bành sang trọng trong phòng khách, đôi mắt chăm chú đọc một cuốn sổ báo cáo tài chính. Bà vốn là người phụ nữ mạnh mẽ, luôn tự hào về sự sắc sảo và khả năng quản lý của mình. Nhưng sáng nay, những con số trước mắt khiến bà nhíu mày. Có điều gì đó không đúng.


“Dì Tú Anh,” giọng nói ngọt ngào của Kiều Diệp vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của bà. Cô ta bước đến, tay bưng một khay trà. “Dì làm việc vất vả quá. Uống chút trà cho tỉnh táo nhé.”


Bà Tú Anh ngẩng đầu, nở nụ cười mỉm nhưng không giấu được vẻ đăm chiêu. “Cảm ơn con. Dạo này công ty có vài khoản chi tiêu không rõ ràng. Dì đang cố tìm ra vấn đề.”


Kiều Diệp hơi sững lại, nhưng ngay lập tức lấy lại vẻ bình thản. Cô ta đặt khay trà xuống, cúi người nhẹ nhàng. “Nếu dì cần, con có thể xem qua giúp. Dù gì con cũng quen làm việc với các số liệu khi còn ở công ty nhà con.”


“Không cần đâu,” bà Tú Anh nói, giọng hơi cứng. “Dì tin mình có thể giải quyết. Chỉ là… con số này không hợp lý.” Bà chỉ tay vào một khoản mục lớn, số tiền chảy ra ngoài nhưng không rõ ràng nguồn gốc.


Kiều Diệp nhìn thoáng qua, cảm giác tim mình chùng xuống một nhịp. Nhưng gương mặt cô ta vẫn giữ được nét thản nhiên. “Có lẽ là một khoản đầu tư chưa được báo cáo kỹ lưỡng, dì nhỉ? Chắc phòng kế toán sẽ giải thích rõ hơn.”


“Có thể,” bà Tú Anh đáp, nhưng ánh mắt sắc bén lướt qua biểu cảm của Kiều Diệp. Trong thâm tâm, bà bắt đầu có chút nghi ngờ. Dù luôn tin tưởng Kiều Diệp, nhưng dạo gần đây, những sự trùng hợp liên quan đến cô ta bắt đầu khiến bà bận lòng.




Ở một góc khác trong biệt thự, Trịnh Hạo ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt dán vào màn hình máy tính nhưng tâm trí lại lạc ở nơi khác. Anh không thể tập trung, không thể quên được ánh mắt đau đớn của Khả Linh vào ngày cô rời đi. Anh cố trấn an mình rằng mình đã làm đúng, rằng cô thật sự không còn trong sạch. Nhưng trái tim anh không cho phép anh quên cô.


Cộc, cộc.


Tiếng gõ cửa vang lên. Trịnh Hạo ngẩng đầu. “Vào đi.”


Kiều Diệp bước vào, tay cầm một tập tài liệu. “Hạo, em có một số tài liệu cần anh xem qua. Đây là những đề xuất mới cho dự án tuần tới.”


Trịnh Hạo nhận lấy, mở ra xem. Nhưng chỉ vài phút sau, anh ngẩng đầu lên, nhíu mày. “Những con số này không khớp với báo cáo cũ. Ai đã phê duyệt chúng?”


Kiều Diệp thoáng bối rối, nhưng nhanh chóng mỉm cười. “Có lẽ là sơ suất của phòng kế toán. Em sẽ kiểm tra lại ngay.”


Trịnh Hạo nhìn cô ta một lúc, ánh mắt nghi ngờ dần hiện lên. “Diệp, em chắc không có gì giấu anh chứ?”


Nụ cười trên môi Kiều Diệp hơi cứng lại. Nhưng cô ta vẫn giữ vẻ bình tĩnh. “Hạo, anh nghĩ em có thể làm gì sai chứ? Em chỉ muốn giúp anh và gia đình vượt qua thời gian khó khăn này.”


Trịnh Hạo không nói thêm, nhưng cảm giác bất an trong lòng anh càng lúc càng lớn.




Trong khi đó, ở một góc khác của thành phố, Khả Linh bắt đầu ngày đầu tiên tại công ty truyền thông của anh Thành. Cô bước vào văn phòng nhỏ gọn nhưng ấm cúng, cảm giác hồi hộp xen lẫn lo lắng. Đây là bước khởi đầu mới, nhưng cũng là một thử thách lớn.


“Chào buổi sáng, Linh.” Giọng nói vui vẻ của anh Thành vang lên. Anh bước đến, nụ cười thân thiện khiến cô bớt căng thẳng. “Tôi tin rằng cô sẽ làm tốt. Hãy cứ thoải mái, đây là môi trường cởi mở.”


Cô gật đầu, nở một nụ cười nhẹ. “Cảm ơn anh. Tôi sẽ cố gắng hết sức.”


Khả Linh nhanh chóng hòa nhập vào công việc, dần cảm thấy bản thân tìm lại được chút ý nghĩa trong cuộc sống. Mỗi khi cô cảm thấy mệt mỏi, lời nói của Hải Yến luôn vang lên trong tâm trí cô: “Cậu phải đứng lên, vì chính bản thân mình.”




Buổi tối hôm đó, trong căn biệt thự, một bữa tiệc nhỏ được tổ chức để chào đón một đối tác quan trọng. Khách mời lần lượt đến, nhưng không khí giữa các thành viên gia đình họ Trịnh vẫn lạnh lẽo.


Khi bữa tiệc diễn ra được một nửa, một vị khách tình cờ nhắc đến dự án mà công ty nhà họ Trịnh đang triển khai. “Tôi nghe nói dự án này đã tạm dừng vì phát hiện vấn đề về tài chính. Có đúng không, anh Trịnh?” Vị khách nhìn sang Trịnh Hạo.


Câu hỏi này khiến mọi người giật mình, đặc biệt là Kiều Diệp. Cô ta vội lên tiếng, cắt ngang: “Ồ, chỉ là một vài trục trặc nhỏ. Chúng tôi sẽ sớm giải quyết thôi.”


Nhưng ánh mắt của Trịnh Hạo và mẹ anh đã thay đổi. Dù không nói gì, nhưng rõ ràng họ bắt đầu đặt dấu hỏi lớn về những gì đang diễn ra.

Novel79, 23/12/2024 09:23:07

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện