Chương 46: Hành Trình Của Yêu Thương

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 10:38:16

Sau lời cầu hôn bất ngờ của Trịnh Hạo, mọi thứ trong cuộc sống của Khả Linh dường như thay đổi. Cô cảm nhận được một sự bình yên mà lâu lắm rồi cô mới tìm lại được. Nhưng sâu trong lòng, cô hiểu rằng, hành trình này không chỉ là của riêng cô và anh. Nó còn là hành trình của sự hàn gắn, không chỉ cho những tổn thương trong quá khứ, mà còn cho những người xung quanh họ.




Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, ánh nắng sớm mai chiếu qua khung cửa sổ. Khả Linh nhìn chiếc nhẫn trên tay, lòng tràn ngập những cảm xúc khó tả. Cô nhớ lại ánh mắt chân thành của Trịnh Hạo khi anh cầu hôn mình – ánh mắt mà cô chưa từng thấy trước đây. Lần này, anh thực sự muốn bắt đầu lại, một cách đúng đắn.


Cô cầm điện thoại, nhắn tin cho Hải Yến: “Tớ đã đồng ý lời cầu hôn của Trịnh Hạo.”


Không lâu sau, điện thoại rung lên. Hải Yến gọi ngay, giọng nói đầy phấn khích.


“Linh, tớ không tin nổi! Cuối cùng cậu cũng chấp nhận rồi sao? Tớ thực sự rất mừng cho cậu!” Hải Yến nói, giọng vui mừng xen lẫn chút tò mò. “Vậy, cậu định làm gì tiếp theo?”


Khả Linh khẽ cười. “Tớ nghĩ rằng chúng tớ sẽ làm mọi thứ từ từ. Không vội vàng, không phô trương. Chỉ cần đủ chân thành.”


Hải Yến bật cười. “Đúng rồi, chỉ cần chân thành là đủ. Nhưng cậu nhớ nhé, tớ phải là người đầu tiên biết khi nào cậu chọn ngày cưới!”




Buổi chiều hôm đó, Trịnh Hạo đưa Khả Linh về biệt thự để thông báo tin tức với gia đình. Mẹ của anh chào đón cô bằng một nụ cười nhẹ nhàng, ánh mắt bà không còn vẻ xa cách như trước.


“Linh, mẹ nghe Hạo nói rồi. Mẹ rất vui khi hai đứa quyết định tiến thêm một bước,” bà nói, giọng ấm áp. “Nhưng mẹ cũng muốn con biết rằng, nếu có bất kỳ điều gì khiến con không thoải mái, mẹ sẵn sàng thay đổi.”


Câu nói của bà khiến Khả Linh thoáng bất ngờ. Trước đây, bà Trịnh luôn giữ vị trí quyền uy trong gia đình, nhưng bây giờ, bà sẵn sàng nhún nhường để sửa chữa lỗi lầm.


“Cảm ơn mẹ,” cô đáp, giọng nhẹ nhàng. “Con nghĩ rằng, điều quan trọng nhất là chúng ta cùng cố gắng để mọi thứ trở nên tốt đẹp.”




Khi thông tin về việc tái hợp của họ lan truyền trong nội bộ gia đình và bạn bè, không phải ai cũng chúc mừng. Một vài người thân trong họ Trịnh vẫn tỏ ra hoài nghi, thậm chí có những lời đàm tiếu rằng Khả Linh chỉ đồng ý quay lại vì tài sản của Trịnh Hạo.


Một lần, khi cùng Trịnh Hạo tham gia một buổi họp mặt gia đình, cô nghe thấy một người dì trong họ thì thầm: “Cô ta trở lại chẳng qua là vì biết Hạo giàu có. Nếu không, cô ta làm gì có can đảm bước chân vào đây.”


Khả Linh nghe rõ, nhưng cô giữ im lặng. Cô biết rằng, tranh cãi không phải là cách để chứng minh mình. Sau buổi họp mặt, khi cả hai trở về, Trịnh Hạo nhận thấy sự trầm lặng của cô.


“Linh, có phải em nghe thấy những lời đó không?” anh hỏi, giọng đầy lo lắng.


Cô gật đầu, nhưng mỉm cười nhẹ. “Hạo, em đã trải qua nhiều chuyện hơn thế. Những lời nói đó không thể làm tổn thương em. Em chỉ cần biết rằng anh tin tưởng em, vậy là đủ.”


Anh nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy sự chắc chắn. “Anh tin em, và anh sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương em thêm lần nào nữa.”




Những ngày sau đó, cả hai bắt đầu lên kế hoạch cho đám cưới. Nhưng thay vì một buổi lễ xa hoa, họ quyết định tổ chức một buổi lễ nhỏ, ấm cúng, chỉ có gia đình và những người bạn thân thiết nhất.


“Em muốn mọi thứ thật đơn giản, nhưng ý nghĩa,” Khả Linh nói khi họ cùng nhau chọn địa điểm tổ chức.


Trịnh Hạo mỉm cười. “Miễn là em hạnh phúc, anh sẽ làm mọi thứ theo ý em.”


Cả hai quyết định chọn một khu vườn nhỏ ngoại ô, nơi có hoa oải hương và những cây cúc trắng – loài hoa mà Khả Linh yêu thích. Khi ngày cưới càng đến gần, cả hai càng cảm nhận được sự ấm áp từ những người thật lòng chúc phúc cho họ.




Vào một buổi tối trước ngày cưới, Trịnh Hạo đưa Khả Linh đến cánh đồng hoa nơi họ từng đến. Dưới ánh trăng, anh cầm tay cô, ánh mắt tràn đầy cảm xúc.


“Linh, ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu một chương mới. Nhưng anh muốn em biết rằng, với anh, mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Anh sẽ làm tất cả để em luôn cảm thấy hạnh phúc.”


Cô nhìn anh, lòng cô như ngập tràn những cảm xúc ấm áp. “Hạo, em đã từng sợ rằng tình yêu sẽ không bao giờ quay lại. Nhưng bây giờ, em hiểu rằng, chỉ cần chúng ta chân thành với nhau, mọi thứ đều có thể bắt đầu lại.”


Họ đứng đó, dưới bầu trời đầy sao, nắm tay nhau như để khẳng định lời hứa về một tương lai đầy hy vọng.




Hành trình của Khả Linh và Trịnh Hạo không chỉ là hành trình của tình yêu, mà còn là hành trình của sự trưởng thành và học cách tha thứ. Những thử thách trong quá khứ đã trở thành động lực để họ cùng nhau xây dựng một tương lai mới. Đám cưới sắp tới sẽ không chỉ là một nghi lễ, mà là biểu tượng cho sự hàn gắn và khởi đầu đầy ý nghĩa.

Novel79, 23/12/2024 10:38:16

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện