Chương 44: Ánh Sáng Cuối Con Đường

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 10:35:25

Một tháng sau sự cố trong công việc, mọi thứ dường như đã trở lại quỹ đạo. Công ty của Trịnh Hạo dần phục hồi, các dự án đang được thực hiện một cách trôi chảy. Nhưng quan trọng hơn, mối quan hệ giữa anh và Khả Linh đang dần có những bước tiến lớn, không còn chỉ là sự dè dặt, mà bắt đầu chuyển thành sự gần gũi thật sự.




Một buổi sáng cuối tuần, khi Khả Linh còn đang bận rộn trong căn bếp nhỏ, tiếng chuông cửa vang lên. Cô bước ra, mở cửa, và nhìn thấy Trịnh Hạo đứng đó với một bó hoa tươi trên tay.


“Anh không làm phiền em chứ?” anh hỏi, nụ cười nhẹ trên môi.


“Không, nhưng anh đến sớm quá,” cô đáp, khẽ cười.


“Anh có một bất ngờ dành cho em,” anh nói, ánh mắt lấp lánh. “Em có thể dành cả ngày hôm nay cho anh không?”


Cô thoáng bất ngờ, nhưng rồi gật đầu. “Được thôi, nhưng anh phải nói trước chúng ta sẽ đi đâu.”


“Đi rồi em sẽ biết,” anh đáp, đầy bí ẩn.




Họ lái xe ra khỏi thành phố, đến một khu nghỉ dưỡng nhỏ nằm giữa rừng cây xanh mát. Nơi đây yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót và gió thổi nhẹ qua những tán lá. Cô không giấu được vẻ ngạc nhiên khi bước xuống xe.


“Anh nghĩ em cần một chút thời gian để thư giãn, và anh muốn chia sẻ điều này với em,” anh nói.


Họ dành cả buổi sáng đi dạo qua những con đường nhỏ, nói về những kỷ niệm cũ, những điều họ từng mơ ước. Trịnh Hạo luôn giữ một khoảng cách vừa đủ, không quá gần gũi nhưng cũng không quá xa cách, để cô cảm thấy thoải mái nhất.




Buổi chiều, họ dừng chân tại một căn nhà gỗ nhỏ giữa rừng. Anh đưa cô đến một khu vực nhìn ra một hồ nước xanh ngắt. Ở đó, một chiếc bàn nhỏ đã được chuẩn bị sẵn, với những món ăn nhẹ và rượu vang.


“Anh muốn cảm ơn em,” anh nói, khi cả hai ngồi xuống. “Không chỉ vì em đã giúp anh trong khoảng thời gian khó khăn, mà còn vì em đã cho anh một cơ hội để làm lại từ đầu.”


Cô nhìn anh, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm túc. “Hạo, anh không cần cảm ơn em. Nếu em quyết định ở đây, đó là vì em tin rằng cả hai chúng ta đều xứng đáng với một cơ hội khác.”


“Nhưng anh biết rằng, để có được điều này, em đã phải vượt qua rất nhiều,” anh nói, giọng khẽ run. “Và anh muốn em biết rằng, anh sẽ không bao giờ coi nhẹ cơ hội này.”


Cô không trả lời ngay, chỉ khẽ mỉm cười. Ánh mắt cô ánh lên sự ấm áp, một sự chấp nhận mà trước đây anh từng nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ nhận được.




Buổi tối, khi ánh hoàng hôn nhuộm vàng cả khu rừng, họ đứng cạnh nhau bên bờ hồ. Anh quay sang cô, ánh mắt tràn đầy cảm xúc.


“Linh, anh đã từng nghĩ rằng, nếu mất em, anh sẽ không bao giờ có cơ hội để làm lại. Nhưng em đã cho anh cơ hội ấy, và anh sẽ dùng cả đời để chứng minh rằng, em đã đúng khi tin tưởng anh thêm một lần nữa.”


Cô im lặng, cảm nhận sự chân thành trong từng lời nói của anh. Rồi cô khẽ nói: “Hạo, tôi không cần anh chứng minh điều gì cả. Tôi chỉ cần anh thật lòng.”


“Anh thật lòng,” anh đáp, ánh mắt không rời khỏi cô. “Thật lòng hơn bất kỳ điều gì anh từng làm trong đời.”




Khi ánh trăng bắt đầu ló rạng, họ cùng nhau bước về căn nhà gỗ. Trong khoảnh khắc yên tĩnh ấy, không cần lời nói, cả hai đều hiểu rằng, đây không chỉ là một khởi đầu mới, mà là một cam kết – một lời hứa rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách phía trước.




Trong không gian yên bình giữa rừng cây, tình yêu của Khả Linh và Trịnh Hạo đã được củng cố bằng sự chân thành và tin tưởng. Những vết thương cũ giờ đây trở thành động lực để họ cùng nhau xây dựng một tương lai mới. Nhưng liệu hạnh phúc này có thể kéo dài mãi mãi, hay còn thử thách nào đang chờ đợi họ phía trước?

Novel79, 23/12/2024 10:35:25

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện