Sau buổi tối dưới ánh trăng, lòng Khả Linh như được trút bỏ phần nào những nỗi lo lắng. Trịnh Hạo không còn là người đàn ông lạnh lùng, kiêu ngạo mà cô từng biết. Anh đã thay đổi, và sự thay đổi đó đến từ những cố gắng thật lòng. Nhưng cô vẫn biết rằng, để thực sự bước tiếp, họ cần đối mặt với một thử thách lớn hơn – một thử thách mà không ai có thể tránh khỏi.
Một tuần sau, khi Khả Linh đang ngồi trong văn phòng, điện thoại cô bất ngờ reo lên. Là một số điện thoại lạ.
“Alo, tôi là Khả Linh,” cô trả lời.
Đầu dây bên kia là giọng của mẹ Trịnh Hạo, lần này nghe có chút gấp gáp.
“Linh, mẹ cần con giúp. Hạo… nó vừa gặp một chuyện không hay. Con có thể đến biệt thự được không?”
Tim cô như thắt lại. Cô không hỏi thêm gì, vội vã thu dọn đồ đạc và rời đi.
Khi cô đến biệt thự nhà họ Trịnh, không khí trong nhà tràn ngập sự căng thẳng. Người giúp việc khẽ chào cô, dẫn cô vào phòng khách, nơi mẹ Trịnh Hạo đang ngồi với vẻ mặt lo lắng.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” cô hỏi, giọng đầy lo lắng.
“Một đối tác lớn vừa rút khỏi dự án quan trọng của Hạo. Cả công ty đang gặp khủng hoảng, và nó… nó không muốn ai giúp đỡ. Nó cứ tự trách mình, nói rằng đây là hậu quả của những sai lầm trước đây.”
Khả Linh ngồi xuống, lòng cô tràn ngập sự bất an. Cô biết Trịnh Hạo là người luôn tự gánh lấy mọi áp lực, và việc này chắc chắn đang làm anh tổn thương sâu sắc.
“Anh ấy đâu rồi?” cô hỏi.
“Ở trên phòng làm việc,” mẹ anh đáp. “Nhưng nó không chịu gặp ai cả.”
Cô đứng dậy, bước nhanh lên cầu thang. Khi đến cửa phòng làm việc, cô gõ cửa nhẹ.
“Hạo, là tôi, Khả Linh,” cô nói, giọng bình tĩnh.
Không có tiếng trả lời, nhưng cô vẫn đẩy cửa bước vào. Trong phòng, ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn bàn chiếu xuống bàn làm việc đầy tài liệu lộn xộn. Trịnh Hạo ngồi đó, dáng vẻ mệt mỏi, ánh mắt trầm tư.
“Em không cần đến đây,” anh nói, giọng khàn đi vì mệt mỏi. “Đây là chuyện của anh.”
“Đúng, đây là chuyện của anh. Nhưng em không nghĩ rằng anh nên tự gánh lấy mọi thứ một mình,” cô đáp, bước đến gần.
Anh ngẩng đầu lên, nhìn cô. Ánh mắt anh đầy sự mâu thuẫn – vừa muốn từ chối, vừa muốn dựa vào cô.
“Anh đã làm tổn thương em quá nhiều,” anh nói, giọng nhỏ dần. “Anh không muốn em lại phải chịu khổ vì anh.”
Cô khẽ thở dài, ngồi xuống đối diện anh. “Hạo, nếu anh thật sự muốn bù đắp, thì điều đầu tiên anh cần làm là học cách chia sẻ. Em không cần anh làm tất cả mọi thứ một mình. Em chỉ cần anh đủ tin tưởng để dựa vào em khi cần.”
Lời nói của cô như một luồng ánh sáng len lỏi vào tâm trí anh. Anh cúi đầu, đôi tay siết chặt lấy nhau.
“Anh sợ rằng, nếu anh thất bại thêm lần nữa, anh sẽ làm mất tất cả,” anh thì thầm.
“Không ai có thể đảm bảo rằng chúng ta sẽ không bao giờ thất bại,” cô đáp, ánh mắt dịu dàng. “Nhưng điều quan trọng là, anh không cần phải đối mặt với thất bại một mình.”
Cả buổi tối hôm đó, cô ở lại bên cạnh anh, cùng anh xem xét lại các tài liệu và tìm giải pháp cho vấn đề. Dù họ không nói nhiều, nhưng sự hiện diện của cô đã mang lại cho anh một sự yên tâm kỳ lạ.
Khi đêm dần buông, anh nhìn cô, ánh mắt đầy biết ơn. “Cảm ơn em, Linh. Anh không biết mình có thể làm gì nếu không có em.”
Cô khẽ mỉm cười, nhưng không nói gì. Đôi khi, sự yên lặng lại là câu trả lời rõ ràng nhất.
Ngày hôm sau, họ cùng nhau gặp đối tác cũ, tìm cách thương lượng và khôi phục lại niềm tin. Cách xử lý khéo léo và sự kiên nhẫn của cả hai đã dần thuyết phục được đối tác quay lại. Mọi chuyện không phải diễn ra dễ dàng, nhưng từng bước, họ đã lấy lại được sự ổn định.
Khi rời khỏi buổi gặp gỡ, họ đứng bên nhau dưới ánh nắng chiều nhạt nhòa. Trịnh Hạo quay sang nhìn cô, đôi mắt ánh lên sự biết ơn.
“Linh, em không chỉ là người anh yêu, mà còn là người giúp anh nhận ra rằng, anh không cần phải hoàn hảo để được yêu thương.”
Cô khẽ cười, ánh mắt ánh lên sự ấm áp. “Hạo, em không cần một người hoàn hảo. Em chỉ cần một người đủ chân thành, và em nghĩ rằng, anh đang làm rất tốt điều đó.”
Anh không nói gì thêm, chỉ khẽ nắm lấy tay cô. Dưới ánh nắng dịu dàng, cả hai đứng lặng yên, như thể thời gian đã ngừng trôi.
Cơn giông bão trong công việc không chỉ thử thách Trịnh Hạo, mà còn giúp cả hai nhận ra sức mạnh của sự đoàn kết và chia sẻ. Qua những khó khăn, tình yêu và sự tin tưởng giữa họ càng trở nên sâu sắc. Nhưng liệu những thử thách cuối cùng đã thật sự khép lại?
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.