Một buổi sáng yên tĩnh, ánh nắng vàng dịu nhẹ len qua tấm rèm cửa, chiếu sáng căn phòng nhỏ của Khả Linh. Cô ngồi trên ghế sofa, tay lật từng trang của cuốn sổ tay cũ. Những dòng chữ nguệch ngoạc từ nhiều năm trước hiện lên, từng câu từng chữ đều là lời tự sự về những ngày tháng yêu thương xen lẫn tổn thương.
Cô đọc lại đoạn cuối, nơi cô đã viết: “Nếu có một ngày anh ấy nhận ra, liệu tôi còn đủ can đảm để tha thứ hay không?”
Cô khẽ thở dài, đặt cuốn sổ xuống bàn. Tâm trí cô rối bời sau những ngày làm việc cùng Trịnh Hạo. Anh không còn là người đàn ông lạnh lùng, xa cách mà cô từng biết. Anh kiên nhẫn, chân thành và không ngừng cố gắng để bù đắp. Nhưng điều đó liệu có đủ để cô vượt qua nỗi đau sâu sắc mà anh đã gây ra?
Tại biệt thự nhà họ Trịnh, Trịnh Hạo đang đứng trước cửa sổ lớn, ánh mắt nhìn xa xăm. Trong lòng anh là một nỗi trăn trở không nguôi. Anh đã làm tất cả những gì có thể để chứng minh cho Khả Linh thấy rằng anh đã thay đổi, rằng anh sẵn sàng làm mọi thứ để có được sự tha thứ của cô. Nhưng anh hiểu rằng, mọi thứ không thể chỉ dựa vào nỗ lực của một phía.
Thư ký bước vào, đặt lên bàn anh một tập tài liệu. “Cậu Trịnh, đây là báo cáo tổng kết dự án truyền thông. Cô Khả Linh đã gửi những điều chỉnh cuối cùng vào sáng nay.”
“Cảm ơn cô,” anh đáp, ánh mắt thoáng sáng lên khi nghe tên cô.
Anh mở tập tài liệu, lướt qua những dòng chữ sắc sảo và mạch lạc. Dù cô luôn giữ khoảng cách với anh, anh không thể phủ nhận rằng, trong công việc, cô luôn tận tâm và chuyên nghiệp. Và chính điều đó khiến anh càng thêm trân trọng cô.
Ngày hôm đó, Khả Linh nhận được một tin nhắn từ anh: “Dự án đã hoàn thành tốt đẹp nhờ sự cống hiến của em. Anh hy vọng em sẽ dành chút thời gian để nghỉ ngơi. Cảm ơn em vì tất cả.”
Cô đọc tin nhắn, lòng thoáng xao động. Anh không đề cập đến chuyện cá nhân, không thúc ép cô phải đáp lại bất kỳ điều gì. Điều đó khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng khiến cô bắt đầu tự vấn bản thân. Cô đã quá cứng nhắc với anh, hay đơn giản chỉ là vì cô sợ phải đối mặt với cảm xúc thật của mình?
Cuối tuần đó, cô quyết định đi dạo quanh công viên gần nhà để thư giãn. Không khí trong lành, tiếng chim hót líu lo hòa cùng tiếng cười đùa của trẻ nhỏ khiến cô cảm thấy tâm hồn nhẹ nhõm hơn. Nhưng khi cô đang ngồi trên chiếc ghế đá quen thuộc, một giọng nói trầm ấm bất ngờ vang lên phía sau.
“Linh.”
Cô quay lại, nhìn thấy Trịnh Hạo. Anh mặc một chiếc áo len mỏng và quần jean giản dị, không còn vẻ hào nhoáng như thường ngày. Anh đứng đó, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy sự dè dặt.
“Sao anh lại ở đây?” cô hỏi, giọng thoáng chút bất ngờ.
“Anh tình cờ đi ngang qua và nhìn thấy em. Anh có thể ngồi không?” anh hỏi, chỉ tay về phía ghế đá bên cạnh cô.
Cô do dự một chút, nhưng rồi gật đầu. “Được.”
Cả hai ngồi cạnh nhau, không gian trở nên im lặng. Một lúc sau, anh lên tiếng, giọng nhẹ nhàng: “Linh, anh không muốn làm phiền em, nhưng anh cần nói điều này. Anh biết rằng mọi lời nói của anh đều không thể xóa đi những tổn thương mà anh đã gây ra. Nhưng anh thật lòng hy vọng em sẽ cho anh một cơ hội – không phải để quay lại ngay lập tức, mà chỉ để anh có thể bù đắp và chứng minh rằng, anh đã thay đổi.”
Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt đầy mâu thuẫn. “Trịnh Hạo, anh có biết điều tôi sợ nhất là gì không? Tôi sợ rằng nếu tôi tin anh lần nữa, tôi sẽ lại phải chịu tổn thương. Và lần này, có lẽ tôi sẽ không thể đứng dậy được.”
Anh im lặng, ánh mắt anh đầy sự day dứt. “Anh hiểu. Và anh không muốn em phải chịu tổn thương thêm lần nào nữa. Nhưng nếu em sẵn lòng, anh sẽ dùng cả cuộc đời này để bảo vệ em, để không bao giờ làm em thất vọng lần nữa.”
Lời nói của anh khiến cô cảm thấy trái tim mình như bị Ϧóþ nghẹt. Cô không biết liệu mình có đủ dũng cảm để bước tiếp hay không, nhưng ánh mắt của anh, sự kiên định trong từng câu nói của anh, khiến cô bắt đầu nghĩ rằng, có lẽ, một cơ hội không phải là điều quá xa vời.
Cô hít một hơi thật sâu, cố giữ giọng bình tĩnh. “Tôi cần thời gian. Và tôi không hứa điều gì cả.”
Anh gật đầu, nụ cười nhẹ hiện lên trên môi. “Anh sẽ chờ, dù bao lâu cũng được.”
Cuộc trò chuyện tại công viên đã mở ra một tia sáng nhỏ trong mối quan hệ giữa Khả Linh và Trịnh Hạo. Cả hai bắt đầu đối mặt với những cảm xúc thật của mình, nhưng hành trình để khôi phục lại niềm tin vẫn còn dài và đầy thử thách.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.