Chương 31: Những Dòng Cảm Xúc Đan Xen

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 10:11:44

Một buổi sáng bình yên, ánh nắng nhẹ nhàng tràn qua cửa sổ, chiếu sáng căn hộ nhỏ của Khả Linh. Cô thức dậy sớm hơn thường lệ, đứng bên cửa sổ nhìn xuống phố phường nhộn nhịp. Cô không ngừng nghĩ về buổi tối hôm trước – những lời nói của Trịnh Hạo, ánh mắt chân thành của anh, và cảm giác ấm áp khi anh che ô cho cô dưới cơn mưa.


Cô tự hỏi liệu mình đang dần dao động, hay chỉ đơn giản là bị cuốn theo những cảm xúc cũ. Cô đã cố gắng dựng lên một bức tường giữa mình và anh, nhưng anh lại kiên nhẫn từng chút một phá vỡ nó. Điều đó làm cô sợ hãi – sợ rằng nếu cô để anh bước vào, cô sẽ lại bị tổn thương.




Tại công ty truyền thông, không khí làm việc vẫn tấp nập như mọi ngày. Khả Linh vùi đầu vào công việc, cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ phức tạp. Tuy nhiên, khi mở hộp thư điện tử, cô thấy một email mới từ Trịnh Hạo.


Tiêu đề email đơn giản: “Một ý tưởng mới cho dự án.”


Cô mở email, và thay vì một bản kế hoạch phức tạp, chỉ là vài dòng ngắn gọn:


"Linh, anh đã nghĩ rất nhiều về cách truyền tải thông điệp của dự án. Anh nghĩ rằng chúng ta nên tập trung vào cảm xúc – cách mà những điều nhỏ bé trong cuộc sống có thể tạo ra sự kết nối giữa mọi người. Giống như cách em đã từng khiến anh nhận ra giá trị của những điều bình dị nhất. Nếu em đồng ý, chúng ta có thể thảo luận thêm."


Cô đọc đi đọc lại, lòng thoáng xao động. Anh không chỉ đề cập đến công việc, mà còn khéo léo nhắc đến những kỷ niệm cũ. Nhưng lần này, thay vì phớt lờ, cô quyết định trả lời: “Tôi đồng ý thảo luận, nhưng giữ mọi thứ trong khuôn khổ công việc.”




Buổi chiều hôm đó, cả hai gặp nhau tại văn phòng của công ty nhà họ Trịnh để bàn về ý tưởng. Khi bước vào phòng họp, cô thấy anh đang ngồi chờ, ánh mắt thoáng sáng lên khi nhìn thấy cô.


“Cảm ơn em vì đã đến,” anh nói, giọng nhẹ nhàng.


“Chúng ta bắt đầu luôn chứ?” cô đáp, giữ vẻ chuyên nghiệp.


Họ bắt đầu thảo luận về cách truyền tải cảm xúc thông qua chiến lược truyền thông. Anh đưa ra những ý tưởng, còn cô bổ sung bằng những phân tích sắc bén. Buổi họp diễn ra trôi chảy, và lần đầu tiên sau một thời gian dài, cô cảm thấy họ có thể làm việc cùng nhau một cách tự nhiên.


Khi buổi họp kết thúc, anh ngập ngừng một lúc trước khi lên tiếng: “Linh, anh biết rằng em vẫn còn rất nhiều điều muốn nói, rất nhiều điều chưa thể tha thứ. Nhưng nếu có bất kỳ điều gì anh có thể làm để em cảm thấy nhẹ lòng hơn, anh sẵn sàng.”


Cô nhìn anh, ánh mắt thoáng hiện sự mâu thuẫn. “Tôi không biết liệu có điều gì có thể làm tôi nhẹ lòng. Có lẽ, tôi cần thời gian để tự tìm câu trả lời.”


Anh gật đầu, không ép buộc. “Anh hiểu. Và anh sẽ chờ.”




Tối hôm đó, khi trở về nhà, Khả Linh ngồi trước bàn làm việc, mở cuốn sổ tay cũ của mình. Cô viết những dòng suy nghĩ đầy rối bời: “Anh ấy đã thay đổi, nhưng liệu tôi có đủ can đảm để tin tưởng lần nữa? Hay quá khứ sẽ mãi là một bóng đen ngăn cản chúng tôi bước tiếp?”


Cô không biết câu trả lời, nhưng cô cảm nhận được rằng, những nỗ lực của anh đang dần làm trái tim cô dịu lại.




Cùng lúc đó, tại biệt thự nhà họ Trịnh, Trịnh Hạo ngồi một mình trong phòng làm việc. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh đèn đường hắt lên những vệt sáng mờ nhạt. Trong lòng anh là một sự kiên định lạ thường. Anh biết rằng để lấy lại lòng tin của cô, anh cần nhiều hơn là những lời nói. Nhưng anh cũng biết rằng, chỉ cần cô còn giữ hy vọng nhỏ nhoi nào đó, anh sẽ không từ bỏ.


Anh cầm điện thoại, viết một tin nhắn ngắn: “Cảm ơn em vì hôm nay. Dù thế nào, anh vẫn luôn trân trọng những điều nhỏ bé mà chúng ta có thể cùng nhau thực hiện.”


Anh không mong đợi một câu trả lời ngay, nhưng sự chân thành trong từng dòng chữ là tất cả những gì anh có thể trao cho cô lúc này.




Sự kiên nhẫn và chân thành của Trịnh Hạo đang dần để lại những dấu ấn trong lòng Khả Linh, nhưng nỗi đau quá khứ vẫn là một rào cản lớn giữa họ. Liệu cô có thể vượt qua nỗi sợ hãi để đối mặt với cảm xúc thật của mình?

Novel79, 23/12/2024 10:11:44

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện