Chương 20: Lựa Chọn Định Mệnh

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:49:18

Buổi sáng đầu tuần, ánh nắng rọi qua khung cửa kính lớn của văn phòng làm việc. Khả Linh ngồi trước màn hình máy tính, tay lướt nhẹ trên bàn phím nhưng đầu óc lại ௱oЛƓ lung. Cô đã suy nghĩ cả đêm về lời đề nghị của anh Thành – và cả tin nhắn của Trịnh Hạo. Trong lòng cô, một cuộc đấu tranh dai dẳng diễn ra giữa lý trí và cảm xúc. Một bên khuyên cô nên giữ khoảng cách, để không phải đối diện với những ký ức đau buồn. Bên còn lại lại thúc giục cô bước tiếp, đối diện với tất cả để tìm ra câu trả lời mà cô đã trốn tránh bấy lâu.


Điện thoại của cô rung lên. Là Hải Yến.


“Linh, cậu quyết định chưa?” Giọng bạn thân cô vang lên đầy quan tâm.


“Mình vẫn chưa biết. Yến, liệu mình có nên nhận không? Mình không muốn mọi chuyện rối rắm thêm, nhưng từ chối thì cũng không đúng với trách nhiệm công việc,” cô trả lời, giọng đầy mâu thuẫn.


“Linh, nếu cậu thật sự không muốn làm, thì đừng ép bản thân. Nhưng mình nghĩ, nếu cậu nhận, không phải là vì Trịnh Hạo, mà vì chính sự nghiệp của cậu. Hãy làm điều này cho bản thân cậu, không phải cho anh ta.” Lời nói của Hải Yến khiến cô trầm ngâm.


Cô gật đầu nhẹ như tự nhủ với bản thân. “Cậu nói đúng. Mình cần làm điều này cho chính mình.”


Chiều hôm đó, cô bước vào văn phòng anh Thành, ánh mắt dứt khoát hơn. “Em sẽ nhận dự án. Nhưng em muốn giữ mọi thứ trong khuôn khổ công việc, không liên quan đến chuyện cá nhân.”


Anh Thành mỉm cười, ánh mắt hiện lên vẻ nhẹ nhõm. “Tốt lắm, Linh. Anh tin rằng em sẽ làm rất tốt.”


Ngày làm việc trôi qua nhanh chóng, nhưng lòng cô không hề yên ổn. Trước khi rời khỏi văn phòng, cô nhận được một email từ bộ phận đối tác của công ty nhà họ Trịnh. Nội dung là thông tin chi tiết về buổi họp đầu tiên để khởi động dự án – thời gian, địa điểm và danh sách những người tham gia. Tên của Trịnh Hạo đứng đầu danh sách.


Sáng hôm sau, Khả Linh bước vào phòng họp rộng lớn trong tòa nhà chính của công ty nhà họ Trịnh. Không gian sang trọng khiến cô cảm thấy như mình quay lại khoảng thời gian còn là một phần của gia đình này. Trên bàn là những tài liệu được sắp xếp gọn gàng, và phía đầu bàn, Trịnh Hạo đã ngồi chờ sẵn. Anh mặc một bộ vest xám lịch lãm, gương mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt anh sáng lên khi nhìn thấy cô.


Cô gật đầu chào anh, giữ một khoảng cách vừa đủ, rồi ngồi xuống ghế của mình. “Chúng ta có thể bắt đầu,” cô nói, giọng điềm tĩnh.


Buổi họp diễn ra trôi chảy hơn cô nghĩ. Trịnh Hạo giữ thái độ chuyên nghiệp, tập trung vào dự án và không hề nhắc đến chuyện cá nhân. Anh lắng nghe, đưa ra những góp ý và chỉ dẫn hợp lý, khiến cô không thể không thừa nhận rằng, anh là một người lãnh đạo tài năng. Nhưng chính sự điềm đạm đó lại khiến cô cảm thấy bất an. Cô không hiểu vì sao, nhưng trong lòng, cô lo sợ rằng mình có thể bị cuốn vào những cảm xúc cũ bất cứ lúc nào.


Khi buổi họp kết thúc, mọi người lần lượt rời đi. Khả Linh sắp xếp tài liệu, chuẩn bị rời khỏi phòng thì Trịnh Hạo tiến đến. “Linh, cảm ơn em đã nhận dự án này,” anh nói, giọng trầm và chân thành.


Cô ngẩng đầu, ánh mắt thoáng chút bất ngờ. “Tôi nhận vì công việc, không phải vì anh.”


Anh khẽ gật đầu, nụ cười nhạt xuất hiện trên môi. “Anh biết. Nhưng dù sao, anh cũng cảm ơn em.”


Cô im lặng, không đáp. Cô bước qua anh, rời khỏi phòng họp mà không quay đầu lại. Nhưng khi bước ra khỏi tòa nhà, lòng cô vẫn trĩu nặng. Cô tự hỏi, liệu mình có thực sự làm chủ được cảm xúc, hay chỉ đang cố gắng để không đối diện với nó?


Tối hôm đó, khi trở về căn hộ, cô mở tủ sách nhỏ, lấy ra một cuốn nhật ký cũ. Cô từng viết rất nhiều về những ngày tháng hạnh phúc bên Trịnh Hạo, về tình yêu mà cô từng nghĩ rằng sẽ kéo dài mãi mãi. Nhưng trang cuối cùng lại là những dòng chữ đẫm nước mắt, ghi lại ngày cô rời khỏi biệt thự nhà họ Trịnh.


Cô đóng cuốn nhật ký lại, lòng tràn ngập những cảm xúc hỗn độn. Cô biết rằng, để thực sự bước tiếp, cô cần đối mặt với những gì đã qua. Nhưng liệu cô có đủ can đảm để làm điều đó?


Khi cô ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh ngoài kia, điện thoại cô rung lên. Là một tin nhắn từ Trịnh Hạo. “Anh biết em không muốn nghe những lời này, nhưng anh muốn em biết rằng, dù em có tha thứ hay không, anh vẫn sẽ tiếp tục cố gắng để trở thành một người mà em có thể tin tưởng một lần nữa.”


Cô nhìn dòng tin nhắn, lòng đầy mâu thuẫn. Cô không trả lời, chỉ đặt điện thoại xuống bàn và nhìn ra màn đêm yên tĩnh. Liệu sự kiên trì của anh có thể làm tan chảy trái tim cô, hay mọi thứ sẽ chỉ càng khiến cả hai thêm đau khổ?


Khả Linh chấp nhận bước vào dự án, mở ra cơ hội để cả hai đối diện với nhau trong công việc, nhưng những cảm xúc cũ không ngừng trỗi dậy. Sự kiên trì và thay đổi của Trịnh Hạo dần tạo ra một tia sáng nhỏ trong lòng cô, nhưng liệu nó có đủ để xóa đi những tổn thương trong quá khứ?

Novel79, 23/12/2024 09:49:18

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện