Chương 15: Vết Nứt Trong Lòng

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:37:35

Căn hộ nhỏ của Hải Yến đón ánh nắng sớm mai, nhưng trong lòng Khả Linh, mọi thứ vẫn nặng nề như cơn mưa đêm qua chưa dứt. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh mắt lơ đãng nhìn xuống con phố đông đúc. Trong tay cô, chiếc điện thoại vẫn hiện dòng tin nhắn của Trịnh Hạo.


“Anh đang cố gắng thay đổi…”


Cô đã đọc tin nhắn ấy hàng chục lần, nhưng vẫn không thể quyết định nên làm gì. Một phần trong cô muốn gạt bỏ tất cả, để những tổn thương lùi vào quá khứ. Nhưng phần khác lại trỗi dậy, nhắc nhở cô rằng, những gì cô đã chịu đựng không thể dễ dàng tha thứ.


“Cậu còn định ngồi đó bao lâu nữa?” Giọng nói của Hải Yến kéo cô trở về thực tại. Bạn thân cô bước đến, đặt một tách trà xuống bàn và ngồi xuống đối diện.


Khả Linh khẽ cười, nhưng nụ cười ấy chẳng che giấu được nỗi buồn trong đôi mắt. “Mình chỉ đang suy nghĩ vẩn vơ thôi.”


Hải Yến nhìn cô, ánh mắt nghiêm nghị. “Đừng nói với mình là vì tin nhắn của Trịnh Hạo nhé.”


Cô im lặng, cúi đầu, như một lời thừa nhận không cần nói ra. Hải Yến thở dài, dựa người ra sau ghế. “Linh, mình hiểu cậu. Nhưng cậu không thể cứ mãi đấu tranh với bản thân như thế này. Nếu cậu còn vương vấn, thì hãy thử đối diện với cảm xúc của chính mình. Còn nếu cậu thực sự muốn dứt khoát, thì hãy để anh ta biết điều đó một cách rõ ràng.”


Khả Linh mím môi, bàn tay cô vô thức siết chặt chiếc điện thoại. “Mình không biết, Yến. Mình không biết phải làm gì.”




Trong khi đó, tại biệt thự nhà họ Trịnh, Trịnh Hạo đứng trong phòng làm việc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính nhưng đầu óc lại trống rỗng. Những tài liệu và kế hoạch trên bàn chẳng thể níu giữ sự tập trung của anh. Anh đã gửi tin nhắn cho Khả Linh, nhưng không nhận được hồi âm.


Điện thoại anh rung lên. Anh giật mình nhìn xuống, nhưng không phải là tin nhắn từ cô. Là thư ký của anh.


“Thưa cậu Trịnh, tôi đã thu thập thêm một số tài liệu liên quan đến các giao dịch đáng ngờ của Kiều Diệp. Cậu muốn xem qua bây giờ không?”


“Gửi vào email cho tôi,” anh nói ngắn gọn, rồi cúp máy. Anh không muốn bị phân tâm, nhưng lại không thể ngừng nghĩ về Khả Linh. Những lời cô nói tại quán cà phê hôm trước như một vết dao cứa vào lòng anh, nhưng anh không thể phủ nhận rằng, cô nói đúng. Anh đã để cô chịu đựng quá nhiều tổn thương, và chỉ lời xin lỗi thôi là không đủ.




Buổi chiều hôm đó, Khả Linh quyết định ra ngoài để tìm chút yên bình. Cô đi dạo quanh một công viên gần nhà, nơi những tán cây xanh mướt phủ bóng xuống con đường lát gạch. Những tiếng chim hót líu lo, tiếng trẻ con cười đùa vang lên khiến lòng cô nhẹ nhõm đôi chút.


Nhưng khi cô đang thả mình trong khoảnh khắc bình yên ấy, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau. “Linh…”


Cô quay lại, trái tim chợt nhói lên khi nhìn thấy Trịnh Hạo. Anh đứng đó, vẻ mặt đầy căng thẳng nhưng ánh mắt vẫn dịu dàng, như cố gắng tìm kiếm một tia hy vọng từ cô.


“Anh không muốn làm phiền em,” anh nói, giọng khẽ run. “Nhưng anh cần gặp em, cần nói chuyện với em.”


Cô im lặng, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh. “Tôi nghĩ rằng chúng ta đã nói hết những gì cần nói.”


“Anh biết,” anh đáp, giọng trầm xuống. “Nhưng anh muốn cho em thấy rằng, anh thực sự muốn sửa sai. Không chỉ bằng lời nói, mà bằng hành động.”


Khả Linh cười nhạt. “Sửa sai? Anh nghĩ rằng chỉ cần sửa sai là đủ để xóa hết mọi tổn thương sao?”


“Không,” anh lắc đầu, ánh mắt đầy kiên quyết. “Anh biết rằng anh không thể xóa bỏ những gì đã xảy ra. Nhưng anh muốn em biết rằng, anh đã nhận ra mình sai. Anh sẵn sàng làm mọi thứ để bù đắp, dù em có tha thứ hay không.”


Cô nhìn anh, lòng cô rối bời. Cô muốn tin rằng anh thực sự thay đổi, nhưng nỗi đau từ quá khứ vẫn đè nặng lên trái tim cô. “Hạo, anh không thể mong rằng mọi thứ sẽ quay trở lại như cũ. Tôi đã thay đổi. Tôi không còn là người phụ nữ từng yêu anh bất chấp tất cả nữa.”


“Anh biết,” anh đáp, giọng anh đầy sự chân thành. “Nhưng dù thế nào, anh cũng sẽ không từ bỏ. Anh không mong em quay lại với anh ngay. Anh chỉ mong em cho anh cơ hội để chứng minh.”


Cô không đáp, chỉ quay người bước đi, để lại anh đứng lặng lẽ giữa con đường vắng. Nhưng lần này, cô không cảm thấy tức giận. Cô chỉ thấy một cảm giác lạ lùng đang len lỏi trong lòng mình – một tia sáng nhỏ bé mà cô không muốn thừa nhận.




Cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Trịnh Hạo và Khả Linh mở ra những xúc cảm mới, đầy giằng xé. Những nỗ lực không ngừng của Trịnh Hạo đã khiến lòng cô dao động, nhưng liệu điều đó có đủ để phá tan bức tường ngăn cách giữa họ?

Novel79, 23/12/2024 09:37:35

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện