Chương 14: Những Bước Đi Đầu Tiên

Ánh Sáng Của Yêu Thương

Novel79 23/12/2024 09:36:28

Chương 14: Những Bước Đi Đầu Tiên


Một ngày mới bắt đầu với sự tất bật như mọi khi. Thành phố dần tỉnh giấc trong tiếng còi xe inh ỏi và những dòng người hối hả. Tại công ty truyền thông, Khả Linh ngồi trước bàn làm việc, ánh mắt chăm chú vào màn hình máy tính. Nhưng sâu trong lòng, những suy nghĩ từ cuộc gặp gỡ hôm qua vẫn không ngừng xâm chiếm tâm trí cô.


Cô gõ một đoạn email, nhưng lại nhanh chóng xóa đi. Bàn tay cô ngừng lại trên bàn phím, đôi mắt nhìn chằm chằm vào dòng chữ trước khi đóng máy tính lại. Dù đã cố gắng để lãng quên, nhưng những lời nói của bà Tú Anh cứ như một lời nhắc nhở không ngừng. “Liệu bà ấy thực sự hối hận? Liệu Trịnh Hạo có thay đổi không?”




Tại biệt thự nhà họ Trịnh, Trịnh Hạo cầm tập tài liệu trong tay, gương mặt anh lộ rõ vẻ mệt mỏi nhưng kiên quyết. Anh đã suy nghĩ rất nhiều sau buổi gặp với đối tác cũ và những gì anh phát hiện ra. Anh biết, để chuộc lại lỗi lầm và lấy lại lòng tin của Khả Linh, anh không thể chỉ dựa vào lời nói.


“Thưa cậu Trịnh, mọi thứ đã sẵn sàng cho buổi gặp gỡ chiều nay,” thư ký bước vào thông báo.


Trịnh Hạo gật đầu, ánh mắt trở nên sắc bén. “Rất tốt. Tôi muốn mọi việc được chuẩn bị thật kỹ lưỡng. Chúng ta không thể để sai sót thêm một lần nào nữa.”


Buổi gặp gỡ chiều đó diễn ra trong một căn phòng họp sang trọng nhưng mang không khí đầy căng thẳng. Đối diện Trịnh Hạo là những đại diện từ các đối tác lớn của công ty. Tất cả họ đều mang một vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt dò xét.


“Cảm ơn các vị đã đến đây hôm nay,” Trịnh Hạo bắt đầu, giọng nói bình tĩnh nhưng mạnh mẽ. “Tôi mời mọi người đến không chỉ để nói về dự án, mà còn để làm rõ những vấn đề đã xảy ra trong thời gian qua.”


Anh lấy ra tập tài liệu, đặt lên bàn. “Những gì chúng ta đang đối mặt không chỉ là vấn đề tài chính, mà còn là sự phản bội từ một người mà tôi đã từng tin tưởng.”


Cả phòng im lặng. Một vài ánh mắt ngạc nhiên lướt qua nhau, nhưng không ai dám ngắt lời.


“Người đó là Kiều Diệp,” anh tiếp tục, giọng nói trầm xuống nhưng ánh mắt đầy kiên quyết. “Cô ta đã lợi dụng công ty, lợi dụng tôi và tất cả các vị, để trục lợi cá nhân. Đây là bằng chứng.”


Anh đẩy tập tài liệu về phía họ, ánh mắt quét qua từng người trong phòng. “Tôi không mong nhận được sự tha thứ ngay lập tức, nhưng tôi muốn khẳng định rằng, công ty chúng tôi cam kết sửa chữa tất cả những sai lầm này. Và tôi, với tư cách là người đứng đầu, sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn.”


Căn phòng chìm trong im lặng một lúc lâu. Cuối cùng, một người đàn ông lớn tuổi lên tiếng: “Cậu Trịnh, tôi đánh giá cao sự thẳng thắn của cậu. Nhưng cậu có chắc rằng việc này sẽ không tái diễn?”


“Chắc chắn,” Trịnh Hạo đáp, không một chút do dự. “Tôi đã loại bỏ những yếu tố gây rủi ro và thiết lập quy trình kiểm soát chặt chẽ hơn. Tôi đảm bảo rằng, từ giờ trở đi, mỗi đồng tiền của công ty sẽ được sử dụng đúng mục đích.”




Khi buổi họp kết thúc, Trịnh Hạo bước ra khỏi phòng với một cảm giác nhẹ nhõm hiếm hoi. Dù biết rằng còn rất nhiều việc phải làm, nhưng anh cảm thấy mình đã bước được bước đầu tiên trong hành trình sửa sai.


Anh cầm điện thoại, lướt qua danh bạ và dừng lại ở cái tên quen thuộc: Khả Linh. Tay anh khẽ run khi chạm vào nút gọi, nhưng cuối cùng anh quyết định gửi một tin nhắn thay vì gọi.


“Linh, anh biết em không muốn nghe anh nói, nhưng anh chỉ muốn em biết rằng, anh đang cố gắng thay đổi. Không phải để được em tha thứ, mà để chuộc lại những sai lầm mà anh đã gây ra. Hy vọng một ngày nào đó, em có thể thấy những nỗ lực của anh.”




Ở phía bên kia thành phố, Khả Linh đang ngồi bên cửa sổ nhỏ trong căn hộ, nhìn ra ánh đèn lấp lánh ngoài kia. Điện thoại cô rung lên. Nhìn thấy tên người gửi, trái tim cô khẽ thắt lại. Cô mở tin nhắn, đọc từng chữ một cách chậm rãi.


“Anh đang cố gắng thay đổi…”


Cô không trả lời ngay, chỉ đặt điện thoại xuống bàn. Đôi mắt cô đượm buồn, nhưng sâu trong đó, có một tia sáng nhỏ bé lóe lên – một tia sáng mà chính cô cũng không dám thừa nhận.




Tối muộn hôm đó, tại biệt thự, bà Tú Anh ngồi lặng lẽ trong phòng khách, nhìn bóng dáng con trai bước lên lầu với vẻ mệt mỏi. Bà cầm lấy tách trà, khẽ thở dài. “Hạo, con đã thay đổi, nhưng liệu điều đó có đủ để khiến mọi thứ quay trở lại không?”


Câu hỏi ấy lơ lửng trong không gian, không ai trả lời. Nhưng trong lòng bà, bà biết rằng chỉ cần con trai bà không bỏ cuộc, vẫn còn hy vọng.




Trịnh Hạo bắt đầu hành trình đối mặt với trách nhiệm và sửa chữa những sai lầm trong quá khứ. Những nỗ lực đầu tiên của anh đã mang lại hy vọng nhỏ nhoi, nhưng liệu điều đó có đủ để chạm đến trái tim đã tổn thương sâu sắc của Khả Linh?

Novel79, 23/12/2024 09:36:28

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện