Ngoại Truyện 4: Chuyến Du Lịch Gia Đình
“Đôi khi, hạnh phúc giản đơn chỉ là những khoảnh khắc cả gia đình bên nhau, tận hưởng niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống.”
Khởi Đầu Chuyến Đi
Sau những ngày bận rộn với công việc và chăm sóc bé Lục An Nhiên, cuối cùng Lục Thiên Phong cũng quyết định đưa vợ và con gái đi du lịch để nghỉ ngơi.
- “Em chọn đi đâu cũng được.” – Thiên Phong nói, ánh mắt dịu dàng nhìn Tố Uyên khi cả hai đang ngồi bên nhau.
Tố Uyên ngạc nhiên nhìn anh:
Và thế là, họ chọn một bãi biển xinh đẹp làm điểm đến cho chuyến du lịch đầu tiên của gia đình nhỏ.
Ngày Đầu Tiên Ở Biển
Buổi sáng hôm ấy, khi cả gia đình đến khu resort ven biển, Lục An Nhiên hào hứng vẫy đôi tay nhỏ xíu khi nhìn thấy sóng biển. Cô bé mới gần hai tuổi, đôi mắt to tròn và mái tóc đen mượt khiến ai nhìn cũng phải yêu thích.
Thiên Phong bế An Nhiên lên, chỉ về phía xa:
- “Con xem, kia là biển. Lần đầu tiên con được thấy biển đấy.”
An Nhiên cười khanh khách, ôm lấy cổ ba, miệng bi bô:
Tố Uyên đứng bên cạnh, tay cầm máy ảnh chụp lại khoảnh khắc đáng yêu này. Nhìn hình ảnh Thiên Phong – người đàn ông luôn nghiêm nghị – giờ lại vui vẻ đùa giỡn cùng con gái, trái tim cô như tan chảy.
Sự Vụng Về Của Tổng Tài
Buổi chiều, Tố Uyên quyết định đưa cả gia đình ra bãi cát để vui chơi.
- “Anh phụ em dựng lều nhé.”
Thiên Phong nhíu mày nhìn chiếc lều trong tay Tố Uyên, bộ dạng nghiêm túc như thể đang chuẩn bị ký một hợp đồng lớn. Nhưng sau một hồi loay hoay, chiếc lều vẫn nghiêng ngả, thậm chí một bên còn đổ sụp xuống.
- “Anh… làm sai chỗ nào à?” – Thiên Phong nhíu mày, nhìn chiếc lều với ánh mắt khó hiểu.
Tố Uyên bật cười, tay che miệng:
- “Tổng giám đốc của tập đoàn lớn mà không dựng nổi cái lều nhỏ sao?”
Thiên Phong liếc nhìn cô, vẻ mặt không phục:
- “Đây không phải lĩnh vực của anh.”
Cô vừa cười vừa chỉ dẫn lại cho anh, và cuối cùng, chiếc lều cũng được dựng lên thành công. Nhưng hình ảnh Thiên Phong ngồi bên lều, áo sơ mi xắn tay, đầu tóc hơi rối khiến anh chẳng còn chút nào là tổng tài lạnh lùng nữa mà giống như một ông bố vụng về nhưng vô cùng đáng yêu.
Thiên Phong Trổ Tài Nướng Hải Sản
Buổi tối hôm đó, cả gia đình cùng nhau chuẩn bị bữa tiệc BBQ bên bờ biển. Tố Uyên lo phần rau và nước sốt, còn Thiên Phong kiên quyết nhận nhiệm vụ nướng hải sản.
Ban đầu, anh rất tự tin khi đặt tôm, mực và cá lên vỉ nướng. Nhưng chỉ vài phút sau, khói bắt đầu bốc lên nghi ngút. Tôm bị cháy đen, mực thì vẫn còn sống nhăn.
- “Ba ơi!” – An Nhiên nhìn xiên tôm cháy khét trong tay ba, đôi mắt tròn xoe đầy ngạc nhiên.
Tố Uyên không nhịn nổi cười, chạy đến cứu nguy:
- “Anh ngồi nghỉ đi, để em làm cho.”
Thiên Phong bối rối gãi đầu, lần đầu tiên chịu thua trước việc nướng đồ ăn. Anh bế An Nhiên lên, khẽ nói:
- “Con gái, đừng cười ba. Ba của con rất giỏi, chỉ là chưa quen nướng đồ thôi.”
An Nhiên bật cười khanh khách, bàn tay nhỏ xíu vỗ vỗ mặt ba như thể đang an ủi anh.
Thiên Phong mỉm cười bất lực, ôm chặt cô bé vào lòng. Nhìn vợ đang nướng đồ ăn khéo léo bên ánh lửa, anh khẽ thì thầm:
- “Gia đình này thật ồn ào, nhưng anh rất thích.”
Khoảnh Khắc Hạnh Phúc
Sau khi ăn tối xong, cả ba người ngồi trên bãi cát, cùng ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Lục An Nhiên đã ngủ ngoan trong lòng Thiên Phong, đôi má hồng hồng phập phồng theo từng hơi thở.
Tố Uyên tựa đầu vào vai anh, giọng nhỏ nhẹ:
- “Cảm ơn anh vì đã sắp xếp chuyến đi này.”
Thiên Phong khẽ ôm lấy vai cô, giọng trầm ấm:
- “Anh mới là người phải cảm ơn. Em và con đã cho anh một gia đình.”
Cả hai ngồi đó, cùng nhau lặng lẽ ngắm sao trời. Gió biển thổi nhẹ, tiếng sóng vỗ rì rào hòa vào tiếng cười hạnh phúc còn vang vọng đâu đó.
Kết Thúc Ngoại Truyện 4
“Gia đình không cần phải thật lớn lao hay hoàn hảo, chỉ cần bên nhau, cùng sẻ chia những khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc là đủ.”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.