“ Lạc Tranh , anh quay về rồi .“ Lộ Diệc Cảnh ấp ám nói
Giọng nói quen thuộc này , Tịch Lạc Tranh ngước đầu lên nhìn thấy Lộ Diệc Cảnh đang đứng cầm dù che mưa cho cô , nước mắt cô bất giác rơi xuống .
“ Diệc Cảnh , là anh thật sao .“ Tịch Lạc Tranh nghẹn ngào
Đã 5 năm rồi , kể từ ngày Lộ Diệc Cảnh nói chia tay với cô sau đó anh đã đi ra nước ngoài du học , kể từ đó cô và anh không còn liên lạc với nhau nữa , nhưng cô vẫn luôn nhớ về anh .
Chỉ là cô thật không ngờ lại gặp anh ở trong hoàn cảnh thê thảm này .
“ Lạc Tranh , là anh Diệc Cảnh của em đây . Đừng khóc nữa có được không ? Anh sẽ không bỏ em đi nữa .“
Lộ Diệc Cảnh buông cây dù xuống , anh cúi người xuống ôm chặt Tịch Lạc Tranh vào lòng . Từ ngày hôm nay anh nhất định sẽ bảo vệ cô và yêu thương cô như lúc trước anh và cô từng yêu nhau .
Tịch Lạc Tranh run rẩy ôm chặt Lộ Diệc Cảnh , cô sợ anh sẽ bỏ cô đi nữa .
“ Diệc Cảnh , em thật sự rất nhớ anh . Cuối cùng anh cũng quay về rồi .“
Tịch Lạc Tranh nức nở nói xong ngất đi dưới cơn mưa , Lộ Diệc Cảnh bế cô lên xe anh sau đó rời đi .
Lộ Diệc Cảnh nhìn Tịch Lạc Tranh sốt mê man nằm trong giường , anh cảm thấy trái tim anh đau đớn như bị ai đó P0'p chặt đi , anh nắm chặt bàn tay cô , an ủi cô . Sau đó nhìn thấy trên Ng'n t cô có mang một chiếc nhẫn cưới .
Anh biết cô đã kết hôn rồi , người mà cô kết hôn là Ninh Duệ Thần nhưng mà anh ta vốn không hề yêu cô , vậy cô chấp nhận cuộc hôn nhân này làm gì chứ .
“ Lạc Tranh , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến em trở thành như vậy ! “
Lộ Diệc Cảnh lo lắng , anh đặt nhẹ một nụ hôn chuồn chuồn lướt qua môi cô . Sau đó đắp mền cho cô mà rời đi .
Sáng sớm hôm sau …
Tịch Lạc Tranh tỉnh dậy , cô cảm thấy rất đau đầu và mệt mỏi , cô nhìn xung quanh thấy đây là đâu không phải là nhà của cô , cô nhớ lại lúc mà cô ngất đi cô có gặp được Lộ Diệc Cảnh .
Đột nhiên , cô nhìn thấy trên kệ bàn có một bức ảnh , là ảnh của cô và Lộ Diệc Cảnh lúc nhỏ đây mà , cô mỉm cười .
“ Em dậy rồi sao , ra ăn sáng đi .“ Lộ Diệc Cảnh ấm áp nói
Không biết từ lúc nào anh xuất hiện thấy một màn trước mắt , nhìn thấy cô nhìn bức ảnh mà mỉm cười anh cũng bất giác mà mỉm cười theo .
Tịch Lạc Tranh gật đầu , cô đi xuống bếp nhìn thấy một bàn thức ăn toàn những món cô thích ăn nhất .
“ Anh vẫn còn nhớ những món em thích sao .“ Tịch Lạc Tranh đột nhiên hỏi
“ Mọi thứ về em … anh điều nhớ rất rõ , chúng ta từ nhỏ đã lớn lên bên nhau . Chẳng lẽ anh không biết em thích gì sao .“
Lộ Diệc Cảnh dịu dàng xoa đầu cô , cô nhớ rất nhỏ từ khi còn nhỏ cô thích nhất là được anh xoa đầu cô .
“ Nhưng mà Diệc Cảnh , em đã kết hôn rồi , em rất yêu anh ấy và em thật sự rất hạnh phúc . Em có việc rồi , em phải rời đi đây .“
Tịch Lạc Tranh mỉm cười , cô xoay người rời đi cũng là những giọt nước mắt cô rơi ra , sao hôm nay cô cảm thấy từng bước chân mìn*** nề đến như vậy nhưng cô phải cố gắng rời đi , cô không muốn Lộ Diệc Cảnh thấy mình khóc .
Diệc Cảnh , em thật sự xin lỗi anh . Cho dù em còn yêu anh rất nhiều nhưng chúng ta không thể nào quay về như trước đây được nữa , em cũng không muốn sự trả thù của mình lại liên quan đến anh , em không còn cách nào khác .
“ Tịch Lạc Ngôn , chúng ta gặp nhau đi . Tôi về nước rồi .“
Lộ Diệc Cảnh siết chặt điện thoại trong tay , anh nhất định phải điều tra ra rốt cuộc trong 5 năm nay Tịch Lạc Tranh đã gặp phải những chuyện gì mà khiến cô ấy trở nên như vậy !
[…]
Sau khi về đến nhà , Tịch Lạc Tranh bị Ninh Duệ Thần kéo mạnh lên phòng , anh đóng khoá cửa lại .
“ Tịch Lạc Tranh , cô nói tôi nghe thử xem cảm giác qua đêm ở nhà tình cũ như thế nào ? “
Ninh Duệ Thần bước tới P0'p chặt cằm Tịch Lạc Tranh , thì thầm bên tai cô nói nhưng lại bị Tịch Lạc Tranh chán ghét hất ra .
“ Anh nói như vậy có ý gì , tôi không hiểu .“ Tịch Lạc Tranh giả vờ
“ Cô thật sự không hiểu sao , vậy những bức ảnh này là sao .“
Ninh Duệ Thần từ đâu lấy ra một sắp tấm ảnh , anh ta ném những tấm ảnh đó trước mặt Tịch Lạc Tranh , những tấm ảnh rơi đầy xuống dưới sàn .
Tịch Lạc Tranh liếc nhìn xem , là những tấm ảnh tối hôm cô và Lộ Diệc Cảnh ôm nhau dưới mưa , còn có lúc cô ngất xỉu Lộ Diệc Cảnh đã bế cô lên xe .
“ Ninh Duệ Thần , anh cho người điều tra tôi sao . Anh có tư cách gì mà xen vào chuyện riêng tư của tôi hay là anh đang ghen .“
“ Ghen sao ! Tịch Lạc Tranh , cô nghĩ cô là gì của tôi mà tôi phải ghen .“
Ninh Duệ Thần ánh mắt sắc lạnh nhìn Tịch Lạc Tranh , anh và cô ta chưa ly hôn với nhau cô ta lại có gan qua đêm với người đàn ông khác , đặc biệt người đàn ông đó còn là tình cũ của cô ta , ai biết được bọn họ đã xảy ra chuyện gì .
“ Ninh Duệ Thần , tôi cánh cáo anh đừng mà có động vào anh ấy .“ Tịch Lạc Tranh trừng mắt
Cô đẩy Ninh Duệ Thần sang chỗ khác định rời đi thì bị anh ta nắm chặt lấy cổ tay cô , ép cô từng bước từng bước gần tới cạnh bàn .
“ Tịch Lạc Tranh , cô nói xem , cô thật sự đã ngủ với anh chưa . Nếu như vậy thật là dơ bẩn . “
Ninh Duệ Thần nhẫn tâm nói ra những lời nói như vậy cố tình chọc tức Tịch Lạc Tranh , anh vuốt ve khuôn mặt cô làm cho Tịch Lạc Tranh cảm giác rất ghê tởm và buồn nôn.
“ Đồ điên , buông tôi ra . Bỏ cái bàn tay ghê tởm của anh ra khỏi người tôi .“ Tịch Lạc Tranh mỉa mai
“ Cô nói ai ghê tởm .“ Ninh Duệ Thần nghiến răng nói
Câu nói của Tịch Lạc Tranh dường như đã chọc tức điên Ninh Duệ Thần lên , anh ta với tay lấy bình hoa ngay cạnh bàn đập mạnh xuống sàn .
Choang ! Từng mảnh vỡ văng lên khiến Tịch Lạc Tranh không khỏi giật mình .
“ Ngày hôm nay tôi nhất định sẽ để cô chứng kiến xem thế nào là sống không bằng ૮ɦếƭ .“ Ninh Duệ Thần hung ác , tàn nhẫn
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.