Chương 05

10 Năm 8 Lần Tỏ Tình Thất Bại

Đang cập nhật 30/05/2025 09:36:59

Tôi sững sờ, ánh mắt bất giác hướng về phía anh.


Hàn Minh Kỳ khẽ cười, đưa tay xoa đầu tôi, rồi nghiêng người nói nhỏ bên tai.


"Anh định thâu tóm tập đoàn Trình thị. Và anh cần em hỗ trợ."


“Dĩ nhiên, anh hoàn toàn có thể ra tay ép mua. Nhưng ở tầng lớp này, đôi khi người ta lại thích tận hưởng quá trình hơn kết quả.”


"Và em. chính là một phần thú vị trong quá trình ấy."


"Anh sẵn sàng bỏ tiền mua sự hứng thú, còn em. cần một công việc để sống."


Anh nhếch môi, nụ cười có phần nghịch ngợm pha chút ngang tàng.


Rồi không chần chừ, anh vươn tay kéo tôi lại gần, đặt lên môi tôi một nụ hôn.


Tôi vùng vẫy theo phản xạ, nhưng không thể thoát khỏi sự dẫn dắt đầy kỹ thuật của anh.


Nụ hôn ấy nhanh chóng khiến toàn thân tôi như tan chảy, chỉ còn biết dựa vào anh, mặc cho thế giới xung quanh quay cuồng.


Anh giữ chặt tôi trong vòng tay, ép sát vào cánh cửa xe, hơi thở ngày càng gấp gáp, nhiệt độ giữa hai người cũng không ngừng tăng cao.


Tôi hoảng hốt mở mắt nhìn xung quanh, nhận ra vẫn đang ở bãi đỗ xe, lập tức đỏ bừng mặt, tay vội nắm lấy vạt váy, ngăn không cho tình hình đi xa hơn nữa.


Bị gián đoạn, ánh mắt Hàn Minh Kỳ vẫn âm ấm một ngọn lửa cháy bỏng, giọng anh trầm thấp, khàn khàn như mang theo sức nóng.


"Tầng trên là khách sạn của nhà họ Hàn."


Chưa để tôi phản ứng, anh đã tự quyết định thay tôi, mở cửa xe và bế thẳng tôi bước vào thang máy.


Đúng lúc đó, một tiếng còi xe vang lên inh ỏi.


Chính là từ xe của Trình Mặc phát ra.


Biểu cảm của Hàn Minh Kỳ không hề dao động, nhưng ánh mắt ấy lại ẩn chứa sự rõ ràng. anh ta thật sự có tình cảm với tôi.


Và tôi, cũng chẳng thể phủ nhận bản thân không hề bài xích.


Khoảnh khắc ấy, khi nhìn thấy cảnh tượng đó, sắc mặt Trình Mặc trắng bệch.


Khi cánh cửa thang máy khép lại, tôi khẽ đẩy Hàn Minh Kỳ ra.


Dù sao cũng chỉ là đang phối hợp diễn một màn kịch, đến mức này là đủ rồi.


Anh cũng rất biết ý, buông tay tôi ra.


Chỉ là, trái tim trong ng vẫn đang đập mạnh từng nhịp rõ rệt. cảm xúc thật, dường như không thể giấu kỹ hơn nữa.


Xe của Trình Mặc chạy thẳng đến trước khu nhà của Bạch Linh.


Vừa gặp cô ta, anh liền không kiềm chế được, dồn cô vào cửa xe, áp môi hôn xuống đầy mãnh liệt.


Nhưng càng hôn, cơn giận trong anh lại càng cháy bùng. Nụ hôn trở nên hỗn loạn và nặng nề đến mức khiến môi hai người rớm máu.


Bạch Linh phải dùng hết sức mới đẩy anh ra, tức giận hét lên.


"Anh làm cái gì vậy?!"


Đôi mắt Trình Mặc đỏ ngầu, giọng khàn hẳn đi.


"Hủy hôn đi. Kết hôn với anh."


Một câu nói khiến mọi cơn giận dữ trong Bạch Linh tan biến ngay lập tức.


Cô ta mơ hồ nghĩ, có lẽ vì ngày cưới sắp tới, nên anh mới trở nên mất kiểm soát như vậy.


Trong lòng trào dâng một cảm giác ngọt ngào, cô ta chủ động vòng tay ôm lấy cổ Trình Mặc, nhẹ giọng đáp.


"Em sẽ về nói với gia đình."


Nhưng trên gương mặt Trình Mặc lúc này lại chẳng hiện lên chút vui mừng nào.


Trong đầu anh ta chỉ quẩn quanh hình ảnh Hàn Minh Kỳ bế tôi bước vào thang máy.


Chỉ cần nghĩ đến điều có thể xảy ra sau đó, anh ta liền thấy long ng mình như muốn nổ tung.


Cơn bực bội dâng trào, anh ta mạnh tay đẩy Bạch Linh lên giường...


Đêm hôm đó, ánh mắt Trình Mặc đầy căng thẳng và dữ dội, anh ta chẳng màng đến cảm xúc của Bạch Linh, chỉ một mực trút bỏ cơn giận lên cô, cho đến khi cô kiệt sức lịm đi, anh mới dừng lại.


Sáng hôm sau, tưởng chừng chỉ là một buổi sáng bình thường, vậy mà cả Giang Thành như bùng nổ trong tin tức.


“Thiếu gia nhà họ Hàn. người thừa kế tập đoàn tài chính lớn nhất. công khai vị hôn thê!”


Trong văn phòng, tôi phải chịu đựng ánh mắt soi mói từ đồng nghiệp, rồi ngay lập tức lao vào phòng làm việc của Hàn Minh Kỳ.


"Thiếu gia Hàn, có cần diễn sâu đến vậy không?"


Hàn Minh Kỳ vừa vung gậy golf, quả bóng lăn một mạch vào lỗ.


Anh mới quay đầu lại, giọng thản nhiên.


"Chính nhà họ Trình là bên ra đòn trước."


Tôi nửa tin nửa ngờ, mở điện thoại lên kiểm tra hot search. Không ngờ là thật. từ khóa “Bạch gia và Trình gia liên hôn” đang đứng vị trí thứ tư.


Tôi lẩm bẩm. "Thì ra Trình Mặc vẫn còn tình cảm với Bạch Linh..."


Hàn Minh Kỳ nhếch môi cười, ánh nhìn sắc bén.


"Đừng quên đêm qua em đã cho hắn thấy điều gì. Bây giờ hắn chẳng khác nào kẻ bị dồn vào chân tường, rõ ràng đã rung động mà lại không dám thừa nhận."


Tôi nghiêng đầu nhìn anh.


"Sao anh biết?"


Hàn Minh Kỳ kéo tôi lại gần, đôi mắt sâu thẳm như muốn nhìn thấu tâm tư.


"Em không biết mình có sức hút đến mức nào đâu. Với lại, đàn ông là người hiểu rõ tâm lý đàn ông nhất."


Dù có ngây ngô đến đâu, tôi cũng nhận ra. lời anh vừa nói chính là một lời tỏ tình.


Tim tôi đập mạnh hơn, trong lòng bỗng nảy ra một câu hỏi không dứt. Vì sao anh lại động lòng với tôi?


Dường như anh cảm nhận được điều đó.


Ngay khi đặt lên môi tôi một nụ hôn thật sâu, anh khẽ thì thầm.


"Không có gì phức tạp cả... chỉ là tiếng sét ái tình."


Tiếng sét ái tình?


Là từ lúc tôi vào làm ở công ty sao?


Tôi còn chưa kịp hỏi lại, thì nụ hôn cuồng nhiệt khác đã bất ngờ ập tới.


Chiếc mũi cao của anh áp sát vào tôi, hơi thở nóng rực hòa vào nhịp tim rối loạn trong long ng.


Không rõ thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết rằng đến khi tôi vừa lấy lại hơi thở, thì anh lại cúi xuống, khẽ cắn nhẹ vành tai, môi lướt qua cổ, bàn tay như có ma lực len vào từ lớp vải áo.


Tôi chưa kịp phản ứng, cả người đã bị anh bế lên, hướng thẳng về phía phòng ngủ.


Vừa đi, anh vừa hôn nhẹ lên trán tôi, rồi xuống chóp mũi và tiếp tục đến bờ môi.


Sự mãnh liệt của anh khiến tôi không thể không nhớ lại đêm đầu tiên hai người gặp nhau.


Chỉ khác là, lần này không còn dè dặt, không còn khách sáo. mà là cuốn lấy nhau không một kẽ hở, như thể anh đã nhẫn nhịn quá lâu.


Đến tận chiều tà, anh mới buông tha cho tôi.


Sau đó anh bế tôi vào phòng tắm, cẩn thận giúp tôi gội đầu, tắm rửa, rồi ôm tôi chìm vào giấc ngủ sâu.


Tôi ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau.

Novel79, 30/05/2025 09:36:59

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện